Diệp Viễn trầm tư một lát, mở miệng nói: “Nếu theo như Lý Trường Vũ nói, bí cảnh này cũng vô cùng quan trọng với tông môn chúng ta. Tài nguyên của u Vân tông ta vốn là không cách nào so sánh với những đại tông này, nếu ngay cả cơ hội này cũng bỏ qua, chẳng phải là từng bước càng trở nên lạc hậu sao? Ta đoán chừng những tông chủ khác cũng không thể không nhận miếng bánh lớn do Thiên Càn tông đưa đến này mà phái người tới đó.”
Sau ngày thi đấu tông môn ấy, Lạc Thanh Phong đã phân tích qua cho Diệp Viễn nghe một chút về sự phân bố thế lực ở Nam Vực, cho nên bây giờ Diệp Viễn đã có cái nhìn tống quát về tình thế của Nam Vực.
“Thế nhưng bí cảnh này nguy hiểm như thế, ngay cả Ngưng Tinh tầng chín tiến vào cũng là có đi mà không có về, chẳng lẽ chúng ta phái toàn bộ trưởng lão Hóa Hải Cảnh tới đó?” Tiêu Kiếm lại đưa ra vấn đề này.
Diệp Viễn lắc đầu nói: “Cái này cũng không hẳn, bởi vì đệ tử đoán chừng, cho dù có phái trưởng lão đến, cũng vô dụng.”
“Ồ? Đây là vì sao?” Lạc Thanh Phong nói.
Diệp Viễn thốt ra lời này, không riêng gì Tiêu Kiếm, ngay cả Lạc Thanh Phong cũng đều lộ ra thần sắc lắng tai nghe.
Rất hiển nhiên, Diệp Viễn phát hiện một số vấn đề bọn hắn không nghĩ tới.
** Đây là tamlinh247.com.vn, vui lòng đọc ở trang Nhayho.čom để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất. Rất hiển nhiên, Diệp Viễn phát hiện một số vấn đề bọn hắn không nghĩ tới.
Diệp Viễn cười nói: “Tông chủ, các vị đường chủ suy nghĩ một chút xem, với sự tham lam của Thiên Càn tông, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, làm sao bọn hắn có thể phái người mời những tông môn khác cùng nhau thăm dò bí cảnh?”
“Cho nên vừa rồi chúng ta đều đang suy đoán, có phải Thiên Càn tông đang có âm mưu quỷ kế gì hay không!” Tiêu Kiếm nói.
Diệp Viễn lắc đầu: “Chính như lời của u Dương đường chủ, tác dụng của loại âm mưu quỷ kế này không lớn. Cho dù đội ngũ của chúng ta toàn quân bị diệt, cũng không thương tổn được đến căn cơ của tông môn, bọn hắn cần gì phải vẽ vời cho thêm chuyện?”
“Vậy ngươi nói xem, đến cùng là vì cái gì?” Tiêu Kiếm vội la lên.
“Vì cái gì Lý Trường Vũ chỉ nói bọn hắn phái Ngưng Tinh tầng chín tiến vào bí cảnh? Tuy nói võ giả Hóa Hải cảnh là trụ cột vững vàng của các đại tông môn, nhưng Thiên Càn tông không thể nào tiếc mệnh đến tình trạng như thế đúng không?” Diệp Viễn cười nói.
Lạc Thanh Phong như có điều suy nghĩ: “Ngươi nói là… Bọn hắn đã từng phái Hóa Hải cảnh đi vào rồi sao?”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Không sai! Hơn nữa vị cường giả Hóa Hải cảnh này chắc chắn là có đi mà không có về!”
Đám người hít vào một ngụm khí lạnh, suy nghĩ kỹ một chút, hiển nhiên phân tích của Diệp Viễn là hợp lý nhất.
Chỉ là lúc Lý Trường Vũ nói chuyện, cố ý nói tránh đi phương diện này, cho nên tất cả mọi người đều không nghĩ tới.
Dù sao Ngưng Tinh tầng chín đã vô cùng quan trọng đối với một tông môn. Cho dù là đại tông như Thiên Càn tông, cũng không có khả năng nói bỏ qua là bỏ qua, cho nên Lạc Thanh Phong cũng không nghĩ sâu hơn về vấn đề này.
Nhưng khi bọn hắn nghe Diệp Viễn nói ngay cả Hóa Hải cảnh còn có đi không về, không nhịn được bồn chồn trong lòng.
Cái bí cảnh này, không khỏi cũng quá nguy hiểm rồi?
“Ngay cả Hóa Hải cảnh đều có đi không về, vậy chúng ta càng không thể đi!” Tiêu Kiếm cau mày nói.
Đối với u Vân tông mà nói, bất kỳ một vị cường giả Hóa Hải cảnh nào cũng là không thế tổn thất.
Lạc Thanh Phong không có lập tức nói chuyện, nghĩ nghĩ một lát mới nói: “Diệp Viễn, có phải ngươi vẫn chưa nói xong hay không? Cuối cùng thì chúng ta nên đi, hay là không đi?”
Đối với Lạc Thanh Phong người này, Diệp Viễn cũng có chút kính nể, hắn tuyệt đối là một nhân vật đáng sợ tâm tư kín đáo.
Những năm này nếu như không phải nhờ có hắn, có khả năng U Vân tông còn phải gian nan hơn nhiều so với hiện tại.
Diệp Viễn gật đầu nói: “Đi, vì sao lại không đi? Bí cảnh này có thiên tài địa bảo cực kỳ phong phú, nếu không chính Thiên Càn tông đã từ bỏ rồi. Chuyện này đối với tông môn chúng ta mà nói, cũng là một cơ hội!”