Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên vách đá, tượng rồng to nhất đang sống lại!

Trong nháy mắt toàn bộ động quật đều trở nên âm trầm, con cự long kia cứ xoay quanh uốn lượn trong bóng đêm, làm cho người ta có một loại cảm giác áp bách cực mạnh!

Trên mặt Diệp Viễn vẫn yên tĩnh như giếng nước, giống như ngoại vật không hề quấy rầy được hắn.

Hắn đã vận chuyển Tâm Như Bàn Thạch tới cực hạn!

Mặc dù trong miệng Diệp Viễn hết sức khinh thường, thế nhưng đến giờ phút này thì hắn cũng đã chuẩn bị tinh thần đến mười phần.

Hắn biết, khảo nghiệm có thể khiến cho Long Đằng trịnh trọng như thế thì tuyệt đối không hề bình thường chút nào.

Tất nhiên Diệp Viễn biết Long tộc là một chủng tộc đáng sợ. Tuyệt đối ngoại nhân không cách nào tưởng tượng được sự cường đại súc tích của bọn họ.

Để có thể xưng là võ kỹ mạnh nhất Long Thần Chi m thì tất nhiên sẽ rất kinh thiên động địa.

Dạng khảo nghiệm này có coi trọng cỡ nào cũng đều không đủ.

“Ken két...”

Cự long quanh quẩn trên không trung, khí tức kinh khủng càng ngày càng đáng sợ, sấm chớp bắt đầu rền vang.

Giương cung mà không bắn, giống như thế kiếm treo cao, càng khiến cho người ta thấp thỏm lo âu.

Đột nhiên Diệp Viễn mở hai mắt ra, giơ tay lên đánh một chiêu Bàn Long Phá Thiên Chưởng về phía cự long!

“Ken két...”

Thanh Long còn chưa kịp đến gần thì đã bị một đạo thiểm điện bắn trúng, hoàn toàn bị chôn vùi. Một chiêu Bàn Long Phá Thiên Chưởng không có nhược điểm vậy mà thậm chí không tạo nên một tý gợn sóng.

“Bàn Long Phá Thiên Chưởng đã tu luyện được tới trình độ như vậy, tiểu tử này cũng thật là một thiên tài khó gặp. Đáng tiếc lại không biết tự lượng sức mình!” Long Chiến nhìn thấy một màn này, bình luận.

Mặc dù lời nói của Long Đằng khiến cho hắn kinh ngạc không thôi, nhưng ấn tượng Diệp Viễn để lại cho hắn vẫn khó mà chấp nhận.

Điểm này, cũng không biết có phải bởi vì Diệp Viễn là truyền nhân của Hạo Thiên Thạch Bi mà có chỗ cải biến hay không.

“Long Thần Chi m quả nhiên đáng sợ! Lần này thật sự Diệp Viễn đã có chút kích động.” Long Đằng thở dài nói.

Long Thần Chi m đã sớm thất truyền ở Long tộc, đây cũng là lần đầu tiên Long Đằng nhìn thấy. Hắn biết Long Thần Chi m vẫn còn chưa thật sự bắt đầu, mới vừa rồi đã có uy lực như thế, đến khi hoàn toàn mở ra thì sẽ có lực phá hoại kinh khủng đến mức nào?

Tay Long Đằng không tự giác mà siết lại thành nắm đấm, âm thầm toát mồ hôi thay Diệp Viễn.

Long Chiến thản nhiên nói: “Xem ra, hắn cũng không phải là Thiên Mệnh Chi Tử gì đó. Hạo Thiên Thạch Bi cũng có lúc nhìn lầm, chuẩn bị nhặt xác cho hắ́n đi.”

Long Đằng liếc hắn một cái, không trả lời.

Diệp Viễn bĩu môi, nói: “Quả nhiên vẫn không được sao… võ kỹ tối cường của Long Tộc quả nhiên danh bất hư truyền. Xem ra, chỉ có thể mạnh mẽ kháng cự!”

Diệp Viễn cũng không phải cuồng vọng cho rằng chỉ dựa vào một chiêu Bàn Long Phá Thiên Chưởng sẽ đánh tan được võ kỹ có cấp độ mạnh nhất của Long tộc.

Ý tưởng của hắn chỉ là muốn cắt quãng nhịp ngưng tụ của Long Thần Chi m mà thôi.

Nhưng hắn không ngờ, cái Long Thần Chi m này lại cường hãn tới mức như thế.

Nhưng mà Diệp Viễn cũng không có tuyệt vọng, hắn dám khiêu chiến Long Thần Chi m đương nhiên là có phán đoán của riêng mình.

Tất nhiên đây là nơi truyền thừa, chắc chắn hy vọng có đệ tử hậu thế để có thể kế thừa y bát. Còn về Long Thần Chi m chân chính, đừng nói là Diệp Viễn hắn, sợ là ngay cả tộc trưởng của Long tộc lúc này cũng đều gánh không được, nếu như vậy thì làm gì còn ý nghĩa?

Cho nên mặc dù Long Thần Chi m này đáng sợ, nhưng chắc chắn uy lực sẽ được khống chế trong phạm vi nhất định.

Đương nhiên, cho dù là như vậy thì bây giờ Diệp Viễn muốn vượt qua cũng sợ là hy vọng xa vời. Bằng không thì Long Chiến cũng sẽ không có tràn đầy lòng tin để cho hắn đến tiếp nhận khảo nghiệm như vậy.

“Ken két...”

“Ùng ùng!”

Khí tức trên bầu trời truyền đến càng ngày càng kinh khủng, giống như là sắp xảy ra tận thế thật sự.

Long Đằng nói sơn hà bị nghiền nát, càn khôn điên đảo, quả nhiên không hề giả dối.

Cự Long này chỉ là do thạch bích biến ảo ra, mặc dù lợi hại thế nhưng uy năng có hạn.

Nếu như cường giả Thần Đạo của Long tộc tới thi triển một chiêu này thì sẽ đánh nát cả Thần Vực!

Đột nhiên, bầu trời yên tĩnh lại, cự long cũng ngừng động tác xoay quanh đứng giữa không trung, ánh mắt nhìn thẳng Diệp Viễn.

Tất cả, dường như dừng lại.

Đây là bình yên trước bão táp!

Diệp Viễn biết, Long Thần Chi m chân chính sắp đến!

Không có bao nhiêu do dự, Diệp Viễn lấy ra một nắm đan dược lớn cho cả vào miệng nhai hết cả.

“Hô...”

Đan dược vào bụng, lục phủ ngũ tạng của Diệp Viễn đều muốn bốc cháy. Trên trán của hắn toát ra mồ hôi lạnh.

“Một hơi dùng nhiều đan dược cấp tám như vậy, tiểu tử này điên rồi!” Long Chiến kinh ngạc nói.

Võ giả Thiên Khải Cảnh dùng đan dược cấp tám sẽ không chịu nổi dược lực cuồng bạo của đan dược. Thậm chí thực lực hơi yếu một chút sẽ trực tiếp bạo thể mà chết.

Long Chiến cho rằng động tác này thật sự quá mức điên cuồng không gì sánh được.

Diệp Viễn ỷ vào thân thể cường đại của mình mới dám dùng. Nhưng một hơi dùng nhiều như vậy, vẫn khiến cho hắn có cảm giác gần như bạo thể.

Nhưng mà trong lòng Diệp Viễn hiểu rất rõ thân thể mình. Nhất định khi dùng đan dược sẽ chỉ trong giới hạn chịu đựng.

“Vừa rồi bên trong đan được hắn dùng có Tạo Hóa Sinh Nguyên Đan cùng Huyền Vũ Bá Thể Đan? Tạo Hóa Sinh Nguyên Đan là để cho nguyên lực trong cơ thể sinh sôi không ngừng, Huyền Vũ Bá Thể Đan có thể đem khả năng bảo hộ nguyên lực của võ giả đề thăng gấp mười lần, quá sức nghịch thiên! Hai loại đan dược này chính là đan dược thượng cổ, độ khó luyện chế vô cùng lớn, hắn lấy ở đâu ra?” Long Chiến hiếu kỳ nói.

Kiến thức của Long Chiến rất rộng, mặc dù chỉ có vài giây ngắn ngủi trong nháy mắt mà hắn đã thấy rõ ràng loại đan được mà Diệp Viễn dùng.

Long Đằng nói: “Là do chính bản thân hắn luyện chế.”

Long Chiến không khỏi cứng lại, không tin nói: “Không có khả năng! Hai loại đan dược đều là đan dược cấp tám! Đan Tôn cũng không nhất định luyện chế được, một tên Thiên Khải Cảnh nho nhỏ như hắn làm sao có thể luyện chế.”

Long Đằng bất đắc dĩ nói: “Long Chiến đại nhân không tin, ta cũng hết cách. Ngươi không hiểu rõ nhiều về Diệp Viễn, Hạo Thiên Thạch Bi lựa chọn hắn thì khẳng định có đạo lý.”

Long Chiến: “...”

Đúng lúc này, Cự Long chậm rãi hé miệng, trong nháy mắt một cỗ năng lượng vô hình hủy thiên diệt địa bắn trúng Diệp Viễn!

Không có âm thanh, cũng không có năng lượng ba động. Đạo công kích này giống như là hoàn thành trong nháy mắt, căn bản không có quá trình truyền lại!

“Cạch...”

Một tiếng vang thật lớn, một cái chuông lớn trực tiếp bị đánh bay, chính là Thiên Vương Chuông!

Cái Thiên Vương Chuông này là một món thánh khí có tính phòng ngự cực mạnh, thế nhưng đối mặt với một kích kinh khủng như vậy, Thiên Vương Chuông cũng trực tiếp bị đánh bay.

“Phốc!”

Diệp Viễn lập tức phun ra từng ngụm máu lớn, một kích này đã khiến cho hắn bị thụ thương.

Cùng lúc đó, Diệp Viễn điên cuồng vận chuyển Bá Long Tái Sinh Quyết, bắt đầu chữa trị thương tích trong cơ thể.

Nhưng mà vào đúng lúc này, thần hồn Diệp Viễn đột nhiên run lên, giống như là bị cái gì đó bắn trúng.

“Phốc...”

Đạo công kích thứ hai liên tiếp đến, Diệp Viễn bị đánh bay một lần nữa.

Đạo công kích thứ nhất có Thiên Vương Chuông chống đỡ. Đạo công kích thứ hai này Diệp Viễn cũng chỉ có thể tự mạnh mẽ kháng cự!

Mặc dù Huyền Vũ Bá Thể Đan tăng mạnh lực phòng ngự của hắn gấp mười lần, nhưng dưới một kích này Diệp Viễn vẫn bị trọng thương!

"Chỗ kinh khủng thật sự của Long Thần Chi m, chính là Long Ba và thần hồn cùng nhau công kích, căn bản là khó lòng phòng bị! Long thần hình thành m Ba Công Kích có thể chấn vỡ không gian chứ đừng nói gì là thần hồn! Tiểu tử này, chết chắc rồi!” Long Chiến nhìn có chút hả hê nói.

Long Đằng liếc hắn một cái, bình tĩnh nói: “Vậy cũng chưa chắc!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK