Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà tình trạng hiện tại của cơ thế Diệp Viễn đúng là không được tốt, cho nên trì hoãn mấy ngày.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Nam Phong Chỉ Nhu hấp tấp mà thích chưng diện, hôm nay rốt cục không nhịn được nữa, chạy tới uy hiếp Diệp Viễn.

“Ta mặc kệ. Hỏm nay ta nhất định phải nhìn thấy Trú Nhan Đan.” Nam Phong Chỉ Nhu không buông tha.

Đúng lúc này, phía sau bọn họ vang lên một thanh âm: “Chỉ Nhu, lui ra không được hồ nháo.”

“A, phụ vương! Ta… Ta và Diệp Viễn nói đùa thôi mà. Diệp Viễn…” Nam Phong Chỉ Nhu dùng ánh mắt uy hiếp Diệp Viễn.

Trung niên nhân trước mặt Diệp Viễn mặt như Quan Ngọc, khí thê’ mạnh mẽ, vô luận như thế nào cũng không che giấu được phong phạm vương giả trên người.

Người này chính là hoàng huynh của Nam Phong Nhược Tinh, phụ thân của Nam Phong Chỉ Nhu, Hoàng đế Tân quốc – Nam Phong Dật.

Diệp Viên cũng là lân đâu tiên nhìn thấy Nam Phong Dật, người này cho hân một loại cảm giác thâm thúy như tất cả đều ở trong lòng bàn tay của hắn.

Nam Phong Dật đang quan sát Diệp Viễn, mà đồng thời Diệp Viễn cũng quan sát Nam Phong Dật, không hề có ý hành lễ.

Đan Đế có kiêu ngạo của Đan Đế, dù là chuyển thế trùng sinh, cũng không thể nào quỳ xuống hành lễ với một hoàng đế phàm tục.

Nam Phong Dật không để ý đến Nam Phong Chỉ Nhu, chỉ thản nhiên nói: “Nhược Tinh, ngươi mang theo Chỉ Nhu lui xuống trước đi, ta có lời nói với Diệp tiểu huynh đệ.”

Vậy mà Nam Phong Dật lại chấp nhận hành vi vô lễ của Diệp Viễn.

“Vâng.” Nam Phong Nhược Tình lĩnh mệnh, mang theo cháu gái lui ra, mấy cung nữ kia tất nhiên cũng lui ra.

Có điều, ngoài mặt thì Nam Phong Nhược Tinh không nói gì thêm, nhưng trong lòng lại vô cùng chấn kinh.

Vậy mà Hoàng huynh lại xưng hô “Tiếu huynh đệ” với Diệp Viễn.

Danh xưng như thế này, không thể nghi ngờ là đem Diệp Viễn đặt ở vị trí bình đẳng với chính hắn.

Trong ấn tượng của Nam Phong Nhược Tình, nàng chưa từng thấy qua hoàng huynh đặt một người lên cao như thế, mà người này còn chỉ là một tên tiểu tử mười lăm tuổi đầu.

Hoàng đế bệ hạ xưng huynh gọi đệ với thần dân, cái này nghe mà cảm thấy vô cùng quái dị.

Mặc dù Nam Phong Nhược Tinh biết Diệp Viễn không phải tiểu tử bình

thường, nhưng Nam Phong Dật xưng hô thế này, vẫn đủ để nàng giật mình.

Sau khi mấy người Nam Phong Nhược Tình lui ra, Nam Phong Dật và Diệp Viễn tiến vào biệt viện, ngồi xuống lương đình trong vườn hoa.

“Những ngày này, tiểu nữ và xá muội nhận được Diệp tiểu huynh đệ chiếu cố, ta thay các nàng cảm tạ Diệp tiếu huynh đệ.” Nam Phong Dật mới mở miệng càng là nói lời cảm tạ, lại để cho Diệp Viễn có chút ngoài ý muốn.

“Bệ hạ nói quá lời, chẳng qua là tiện tay mà thôi, đảm đương không nổi cảm tạ. Huống chi, các nàng cũng giúp ta không ít.” Diệp Viễn lại thản nhiên tiếp nhận, cũng không có chối từ cái gì.

Từ thái độ của đối phương cũng có thể nhìn ra, chuyện của hắn sợ là đã sớm thông qua hai cõ cháu Nam Phong Nhược Tình, đều bị Nam Phong Dật biết

Nam Phong Dật khoát khoát tay, nói ra: “Vậy không giống. Ngươi trợ giúp các nàng đủ để cho các nàng hưởng thụ cả đời.”

Diệp Viễn chỉ cười cười, nói ra: “Bệ hạ tới tìm ta, chỉ sợ không chỉ vì nói lời cảm tạ. Hay là chúng ta nói thẳng vào vấn đề chính, ta không thích quanh co lòng vòng.”

Nam Phong Dật nghe vậy thì sững sờ, hắn cũng không ngờ vậy mà thiếu niên này không nể mặt chính mình chút nào.

Không nói đến thân phận của hắn là Hoàng đế bệ hạ, chỉ riêng hắn là cường giả Ngưng Tinh cảnh, chỉ sợ cũng không có nhiều võ giả Linh Dịch cảnh dám càn rỡ như vậy.

Có điều, hắn cũng biết loại kiêu ngạo của thiên tài tuyệt thế như Diệp Viễn.

Thiên tài tuyệt thế có thể xông qua Cửu Thiên Lộ, tương lai nhất định là nhân vật tồn tại vượt ra ngoài Tân quốc. Cho nên, Diệp Viễn có tư cách để kiêu ngạo.

Đương nhiên Nam Phong Dật không biết, Diệp Viễn có đủ lực lượng nói chuyện ngang hàng với hắn, bởi vì Diệp Viễn có được một con yêu thú cấp ba làm người hầu.

Nam Phong Chỉ Nhu cũng không nói chuyện của Viên Phi cho Nam Phong Dật, bởi vì nàng đã đồng ý với Diệp Viễn, không nói với bất cứ ai.

Sau khi trở về, thậm chí ngay cả Nam Phong Dật nàng cũng che giấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK