Thảo nào, một kinh tài tuyệt diễm như Ninh Tư ngữ, ở trước mặt Diệp Viễn lại kính cẩn nghe theo như vậy!
Thực lực đan đạo của Diệp Viễn, đủ để nghiền ép phần lớn đan thần thất tinh.
Lúc này trong ánh mắt của Đan Ngọc Thiên Tôn, Tử Dực Thiên Tôn, Lưu Minh Thiên Tôn, Càn Nguyên Thiên Tôn đều hiện lên tia sáng kỳ dị.
Hiển nhiên, bọn họ đều bị Diệp Viễn bộc lộ tài năng làm cho kinh diễm, khiếp sợ.
Đây là lần đầu tiên Diệp Viễn xuất thủ ở đại hội Vân Đan, nhưng lại khiến trong đầu thế nhân có ấn tượng khó có thể phai mờ.
Đột nhiên ngũ đại Thiên Tôn biến sắc, một cỗ áp bách chưa từng có, khiến trong nháy mắt bọn họ xuất hiện một chút sai lầm.
Cao thủ so chiêu, thắng bại chỉ ở gang tấc.
Một chút sai lầm, đã định trước kết cục.
Diệp Viễn vừa ra tay, đã định là thắng cuộc!
Đương nhiên, đám người Long Nghị Thiên Tôn cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ, mặc dù bị áp chế, bọn họ vẫn không tan tác.
Chỉ tiếc, kết cục thua trận đã định!
Ngũ đại Thiên Tôn, chỉ có thể kéo dài hơi tàn dưới uy áp mạnh mẽ của Diệp Viễn.
Sau hơn một canh giờ, thu lại mây mưa, đan thành!
Còn người khác vẫn đang giãy dụa khổ sở như cũ.
Diệp Viễn ung dung nhìn ngũ đại Thiên Tôn, sau khi hắn rút đi, rốt cuộc ngũ đại Thiên Tôn cũng khôi phục được thực lực, sau hơn nửa canh giờ nữa thì hoàn thành luyện chế.
Chỉ là, đã không còn ai quan tâm bọn họ.
Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người Diệp Viễn.
Không lên tiếng thì thôi, một khi lên tiếng thì ai nấy đều chấn kinh!
Trước đây, chưa bao giờ có người nghĩ đến, Diệp Viễn có thể so đấu thực lực với đan thần thất tinh.
Lời của hắn nói, ở trong mắt mọi người là vô tri, cuồng vọng, cố tình gây sự.
Nhưng mà bây giờ, bọn họ mới biết được, hóa ra đó chẳng qua là Diệp Viễn đang trình bày chính xác thực lực của mình!
Dù là có người lựa chọn tin tưởng Diệp Viễn, bọn họ cũng không ngờ được, Diệp Viễn sẽ dùng phương thức nghiền ép để chiến thắng ngũ đại đan thần thất tinh.
“Quá lợi hại! Thực sự quá lợi hại! Một người thanh nhiên mới hơn nghìn tuổi, sao lại có thực lực đan đạo mạnh như vậy?”
“Đan thần thất tinh! Đây là đan thần thất tinh đó! Hơn nữa còn là năm người, cứ thua như thế sao?”
“Chỉ bằng một trận chiến này, ai dám nói hắn không có tư cách ngồi lên vị trí Tông Sư chứ?”
…
Diệp Viễn vừa ra tay, đã khiếp sợ cả giới luyện dược Nam giới.
Ngay từ ban đầu, đan thần thất tinh đã không phải vô địch!
Chuẩn bị mở lò, tất cả mọi người ngừng thở.
“Diệp Viễn, thần phẩm Tử Linh!”
“Long Nghị Thiên Tôn, đỉnh phong cực phẩm!”
“Bình Ngao Thiên Tôn, cực phẩm!”
…
Một người Tông Sư mở lò cho năm người Diệp Viễn, trừ Long Nghị Thiên Tôn đạt được đỉnh phong cực phẩm ra thì người khác chỉ có cực phẩm bình thường, đến một cái thiên phẩm cũng không có.
Đan thần thất tinh luyện chế thần đan cấp sáu, dựa vào thực lực đám người Long Nghị Thiên Tôn, thiên phẩm là yêu cầu tối thiểu.
Cho dù là thần phẩm, bọn họ cũng không phải nói chơi.
Nhưng mà, bọn họ lại bị Diệp Viễn áp chế gắt gao, đến thiên phẩm cũng không đột phá được.
Biểu cảm trên mặt Long Nghị Thiên Tôn vô cùng khó coi, chỉ hừ lạnh một tiếng rồi trở về chỗ ngồi của mình.
Bây giờ, hắn cảm thấy mặt mũi mình mất hết, thế mà lại bị một đan thần lục tinh áp chế tới mức như thế.
“Ha ha, thảo nào có thể khiến cho Phiêu Vũ Thiên Tôn kính trọng vài phần, thực lực của Diệp Tông Sư quả nhiên không thể khinh thường. Có điều… chỉ dựa vào cái này mà muốn ngồi vào vị trí Tông Sư, còn chưa đủ!”