Tuy rằng thân thể của Diệp Viễn cường hãn, nhưng muốn nói đánh bại Nạp Lan Hồng, chỉ e là phải tiêu phí một phen tay chân.
Không nghĩ tới, Nạp Lan Hồng lại trực tiếp nhận thua.
"Kiếm đoạn như người đoạn, không cần phải tỉ thí nữa!" Nạp Lan Hồng thất vọng nói.
Trận đại chiến có một không hai mà tất cả mọi người đều đặt nhiều kỳ vọng, không ngờ lại kết thúc ở hiệp này, khiến ai cũng phải kinh ngạc.
Diệp Viễn một quyền đánh gãy huyền khí, mọi người lại chẳng còn chút hoài nghi nào về thực lực của hắn!
Diệp Viễn kế thừa vị trí thiếu chủ này, đúng là danh xứng với thực!
Một võ giả Vô Lượng Cảnh, có thể là người đầu tiên vượt qua đại cảnh giới chiến thắng người đứng đầu trong số bảy thánh tử, còn có cái gì để nghi ngờ đây?
"Thiếu chủ uy vũ!"
"Thiếu chủ uy vũ!"
"Diệp Viễn thiếu chủ vạn thọ vô cương!"
Trong đám người, dần dần bộc phát ra những tiếng hò hét nhiệt liệt. Đến cuối cùng, đúng là nối liền thành một nhịp!
Hiển nhiên, Diệp Viễn dùng thực lực của chính mình chinh phục tất cả mọi người ở đây.
Nếu nói, lúc trước còn có người hoài nghi trong lòng về việc Diệp Viễn kế thừa vị trí thiếu chủ thì ngay lúc này đây tất cả mọi người đều kiên định ủng hộ quyết định của thánh chủ.
Nói đến cùng, đây là thế giới mà kẻ mạnh được tôn sùng!
Tiềm lực của Diệp Viễn đặt ở đây, theo thời gian, Diệp Viễn sẽ trở thành nhân vật cường đại hơn cả thánh chủ.
Một cường giả như vậy mới có thể dẫn dắt Thánh Địa Xích Hà trở lên lớn mạnh.
Thánh Địa suy tàn, Đồ U bế quan không ra, đã dần dần khiến cho mọi người mất đi lòng tin về Thánh Địa Xích Hà, không ít người đã bắt đầu trở lên hoảng loạn.
Loại cảm giác này không phải là chỉ có mười đại trưởng lão mới có, nó giống như một loại dịch bệnh thông thường, ở trong lòng mọi người bắt đầu sinh sôi.
Nội tâm bọn họ sợ hãi, sợ hãi có lẽ một ngày kia bọn họ sẽ phải phiêu bạt khắp nơi.
Loại sợ hãi này một khi bùng phát ra, sẽ khiến cả Thánh Địa Xích Hà sụp đổ.
Nhưng trải qua trận chiến này, Diệp Viễn đã khiến thâm tâm mọi người trở lên mạnh mẽ hơn.
Bọn họ đều xem trọng thiên phú của Diệp Viễn, chỉ cần hắn trưởng thành hơn, Thánh Địa Xích Hà sẽ một lần nữa tỏa sáng ở Bạch Vũ Vực!
Không còn nghi ngờ gì nữa, Diệp Viễn đã giành được sự ủng hộ của tất cả mọi người!
Lúc này, mười đại trưởng lão vốn dĩ lòng còn nghi vấn, cũng ngầm thừa nhận sự thật là Diệp Viễn đã kế thừa ngôi vị thiếu chủ.
Chính Ngũ Tư Viễn cũng thức thời ngậm miệng lại.
Vẻ hưng phấn trên mặt Trầm Khâm hoàn toàn không thể che giấu.
Có thế nào hắn cũng không nghĩ đến, thực lực của Diệp Viễn đã cường hãn tới mức này rồi.
Xem ra, nhãn quang của thánh chủ quả nhiên ghê gớm!
Diệp Viễn giơ tay ra hiệu khiến mọi người im lặng. Rất nhanh cả quảng trường đều trở nên an tĩnh.
"Ta biết trong lòng mọi người còn nghi vấn về việc thánh chủ bế quan, chẳng qua mọi người nghĩ mà xem, nếu thánh chủ thật sự có chuyện gì, vậy ai là người đưa ta vào Xích Hà Cốc? Người lại vì cái gì dám tăng thêm số người tiến vào Xích Hà Cốc? Trạng thái của thánh chủ vẫn tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của các ngươi! Mọi người lại nghĩ xem Đạo Huyền Cảnh tầng hai làm sao có thể dễ dàng đột phá như vậy? Trải qua nhiều năm bế quan, thánh chủ hẳn đã thu được thành quả muốn có, cho nên mới không chút do dự lựa chọn bế quan! Dù sao đối với Thánh Địa mà nói, thực lực của người mới quyết định vị trí tiêu chuẩn của Thánh Địa… Mọi người nói xem có phải hay không?" Diệp Viễn chậm rãi nói.
"Đúng vậy, sao ta lại ngốc như thế? Ngay cả điều này cũng không nghĩ đến!"
"Thánh chủ bế quan nhiều năm, còn không phải là vì suy nghĩ cho thánh địa sao, chúng ta lại hoài nghi người, thật sự là không nên!"