Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng hiện tại tình huống là thế nào? Sao lại hoàn toàn trái ngược với suy tính của hắn như vậy?

“Ta cũng rất muốn cho ngươi, nhưng ngươi là đối thủ của nó sao? Cây Thanh Linh hiện đang dốc hết sức công kích đại trận, những dây con hoàn toàn hành động theo bản năng thôi. Nếu lúc bản thể hồi phục tinh thần lại, bột Lộc Sinh có mạnh đến đâu cũng chẳng ích gì.” Diệp Viễn thản nhiên nói.

Hổ Nhung bị hắn hỏi á khấu không thể trả lời, bởi đúng là khi đối mặt với cây Thanh Linh, hẳn hoàn toàn không hề có sức đánh trả.

“Thôi được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa. Đợt một lát các ngươi gây ra động tĩnh càng lớn càng tốt, thu hút sự chú ý của nó, còn lại cứ giao hết cho ta.”

“Đại ca, huynh phải cẩn thận đó!” Bạch Quang quan tâm dặn dò.

“ừ, cứ yên tâm đi, không vấn đề gì đâu.”

Nói xong, Diệp Viễn tung người nhảy, cực nhanh nhẹn tiến lại gần bán thể của Thanh Linh Thụ.

Lúc này, Hổ Nhung và đám người đi cùng đã không còn nhẹ nhàng như trước đó, cả đám đề cao cảnh giác như sắp gặp kẻ địch mạnh.

Diệp Viễn cấp tốc tới gần, nhưng rốt cuộc vẫn khiến Thanh Linh Thụ chú ý!

Song Thanh Linh Thụ không quá để ý Diệp Viễn, chỉ phái tất cả đám dây leo bò về phía hắn, còn mình thì tiếp tục công kích đại trận.

Trong mắt nó, tên tiểu tử cấp bốn này chẳng khác gì một con sâu cái kiến.

Nhưng mà lúc này ý cảnh Phong Chi Lưu Động của Diệp Viễn đã phát huy hoàn toàn, tránh đi đám dây này một cách cực kỳ khéo léo, tiếp tục lao nhanh về phía bản thể của cây Thanh Linh.

Đến khi Thanh Linh Thụ phản ứng lại, Diệp Viễn đã cách bản thế của nó chưa đến trăm trượng.

Khoảng cách trăm trượng đối với Diệp Viễn hiện tại chẳng qua chỉ là một chớp mắt mà thôi.

Đến lúc này, Thanh Linh Thụ mới bẳt đầu coi trọng con sâu cái kiến Diệp Viễn này. Nó dừng công kích đại trận, đặt trọng tâm lên người Diệp Viễn.

Thanh Linh Thụ vừa chuyển dời trọng tâm chú ý, đại trận liền giảm bớt được áp lực, lập tức áp chế vầng sáng trên thân cây xuống rất nhiều.

Dù vậy, bằng vào thực lực của Thanh Linh Thụ cũng đã thừa đủ để đối phó với Diệp Viễn.

Khu vực xung quanh bản thể của nó lần thứ hai sáng rực lên, sau đó vô số dây leo phá đất chui ra, tràn ngập khắp không gian.

Mặc dù Diệp Viễn có thân pháp tuyệt đỉnh cũng không cách nào tìm được khe hở mà tiến vào.

Lúc này, trước mặt Diệp Viễn như là có một bức tường cao chặn lại, mặc cho hắn cố gắng thế nào cũng không thể vượt qua.

Diệp Viễn cau chặt lông mày, quanh thân bỗng xuất hiện vô số bông Hỏa Liên, bao bọc chặt lấy hẳn.

Hỏa Liên vừa xuất hiện liền không chút do dự xông thẳng về phía tường dây leo.

Tiếu Hỏa bấy giờ đã là Nguyên Hỏa cấp năm, ngọn lửa mạnh mẽ không gì sánh được.

Đám dây này đều là dây con của Thanh Linh Thụ, thực lực chỉ tầm cấp năm là cao nhất.

Nhưng về thuộc tính, Tịnh Đàn Hỏa Liên lại hoàn toàn khắc chế đám dây leo này!

Và thế là, tiếng xẹt xẹt vang lên khắp nơi, tường dây nhanh chóng bị Nguyên Hỏa của Diệp Viễn đốt thành tro.

Song đau đầu hơn là, địa vực này là linh mạch thuộc tính mộc, đám dây này căn bản đốt không hết được, đốt xong đám này lại có đám kia trèo ra.

Chúng điên cuồng sinh trưởng, sau đó bị Tiểu Hỏa vô tình đốt trụi.

Đám người Hổ Nhung lúc này cũng đang bận hỗn chiến với đám dây tối mặt tối mày.

Nhưng bên bọn họ dù có cả đám người mà tình hình vẫn không thể đồ sộ được như phía Diệp Viễn.

Mấy người tuy đều đã là cường giả cấp sáu nhưng đối mặt với đám dây sinh trưởng nhanh như chớp này, bọn họ cũng không có cách nào xử lý nổi.

Ban đầu Thanh Linh Thụ vốn đặt trọng tâm ở chỗ đám người Hổ Nhung, nhưng lúc này nó đâu còn thời gian mà xử lý bọn họ, nó đã dồn hết tinh lực lên người Diệp Viễn rồi.

Vì thế, dây bên phía Hổ Nhung bắt đầu mất khống chế, áp lực trên người bọn họ cũng nhẹ bớt rất nhiều.

HỔ Nhung nhìn phía bên Diệp Viễn, tình hình bên đó thật quá hoành tráng làm hắn nghẹn họng nhìn trân trối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK