Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu như là bình thường, Trịnh Khởi đương nhiên không phải đối thủ của Cao Nguyên.

Nhưng mà bây giờ thương thế của Cao Nguyên không nhẹ, Trịnh Khởi có lòng tin có thể đánh một trận.

Trịnh Khởi là đem theo sự tức giận xuất thủ, từng chiêu từng chiêu đều nhằm vào điểm yếu.

Cao Nguyên lúc này căn bản không phải đối thủ của Trịnh Khởi, bị bức đến phải liên tục lùi về phía sau.

Thiên Tinh thấy thế, quát một tiếng chói tai, nói: “Giết Diệp Viễn cho ta!”

Hai phe thế lực không còn kìm chế nữa, nhao nhao hỗn chiến thành một đoàn.

Mặc dù ma tộc cộng thêm với hoàng thành Chí Ninh, bọn họ chiếm giữ ưu thế về số người, nhưng mà hoàng thành Thiên Ưng hầu như không có thương tổn gì.

Lúc này trạng thái sung mãn, đối phó với những tàn binh bại tướng kia vô cùng dễ dàng.

Hoàng thành Thiên Ưng hơn mười người, cộng thêm với nhân số rất đông của hoàng thành Giang Vĩnh, hai bên đúng là đấu ngang tay.

Có điều, bên phe Diệp Viễn này đến cùng vẫn là ít người, bỏ quên mất năm cường giả Thần Quân tầng một.

Năm người này vây Diệp Viễn vào giữa, dùng ánh mắt nhìn người đã chết nhìn Diệp Viễn.

“Nguyên Tiêu, lần trước có Huyết Diêm điện che chở ngươi, bổn Ma Quân không làm gì được ngươi. Nhưng hôm nay, ngươi nhất định phải chết!” Một người trầm giọng nói.

Diệp Viễn liếc hắn một cái, nghi ngờ nói: “Chúng ta quen biết sao?”

Người kia lạnh lùng nói: “Ngươi không biết ta, nhưng ngươi giết hoàng tử đắc ý nhất của ta! Món nợ này, hôm nay chúng ta nên tính một chút!”

Diệp Viễn vừa nghe, mới chợt nhớ ra.

Hóa ra tên gia hỏa này là phụ thân của Tạp Tân, thành chủ vương thành Tạp Bằng, Tạp Long!

“Ha ha, mạng ta ở chỗ này, có bản lĩnh thì đến lấy.” Diệp Viễn thản nhiên nói.

Bây giờ, Cao Nguyên và Thiên Tinh lấy hai địch một mới miễn cưỡng đấu ngang tay với Trịnh Khởi.

Cao Nguyên liếc mắt nhìn bên này, nhất thời vô cùng vui mừng.

Năm Thần Quân tầng một đối phó một Quy Khư Cảnh, cho dù hắn có lĩnh ngộ được pháp tắc không gian thì cũng chắc chắn phải chết!

“Ha ha, tiểu tử kiêu ngạo kia, sắp chết rồi, ngươi không đi cứu hắn sao! A, đúng rồi, ngươi không đi được, ha ha ha…” Cao Nguyên cười to nói.

Trịnh Khởi cười lạnh nói: “Diệp Viễn căn bản không cần ta đi cứu!”

Cao Nguyên cười to nói: “Ha ha ha, không cần ngươi đi cứu? Vậy ai tới cứu hắn? Ông trời sao? Ha ha ha…”

Trịnh Khởi cười lạnh nói: “Ngươi tốt nhất là lo cho mình trước đi!”

Mặc dù nhân số nhiều hơn, nhưng Trịnh Khởi cảm thấy, nhân số căn bản không phải vấn đề.

Nếu Diệp Viễn đã có thể giết chết mãnh thú cấp bốn, vậy thì nhân số nhiều hay ít không phải là yếu tố quyết định.

Một quyền này của Cao Nguyên như đánh vào bông vải, hắn không phải cảm thấy có chút bực tức.

“Tiểu tử, bổn Ma Quân tới lấy mạng ngươi!”

Tạp Long nghiến răng nghiến lợi, giơ tay lên chính là một quyền đánh thẳng về phía Diệp Viễn.

Một quyền này mang theo sức mạnh thế giới, uy lực rất cường đại.

Võ giả Quy Khư Cảnh bình thường, tuyệt đối không thể nào chống lại được một quyền này.

Đáng tiếc, Diệp Viễn cũng không phải võ giả Quy Khư Cảnh bình thường.

Diệp Viễn triển khai pháp tắc không gian, dễ dàng tránh được một quyền này.

Bốn người khác biết Diệp Viễn lĩnh ngộ được pháp tắc không gian, lập tức phong tỏa đường lui của hắn, lao về phía Diệp Viễn.

Ngũ đại cường giả Thần Quân tầng một, sức mạnh thế giới cuồng bạo vọng lại trong vùng không gian này.

Nhưng mà Diệp Viễn căn bản cũng không có ý chạy trốn.

Quân Dật Kiếm vừa xuất ra, kiếm khí tung hoành!

“Đùng!”

Đột nhiên, khí thế Diệp Viễn tăng vọt, một người trong bốn người không kịp phòng bị trực tiếp bị Diệp Viễn đánh bay ra ngoài.

Tạp Long và ba người khác chỉ cảm thấy cả người căng thẳng, bị một màn trước mắt chấn động.

Bọn họ đang nhìn thấy cái gì đây?

Một kiếm của võ giả Quy Khư Cảnh đánh bay cường giả Thần Quân Cảnh?

Chuyện cười này, tuyệt đối không buồn cười chút nào!

Nhưng mà Diệp Viễn cũng không cho bọn họ thời gian khiếp sợ, lại một kiếm lao về phía Tạp Long.

Một cỗ kiếm khí cường đại đập vào mặt, sắc mặt Tạp Long đại biến, trong nháy mắt lấy toàn bộ tinh thần ra để ứng đối.

“Oanh!”

Sức mạnh thế giới đối chọi với kiếm khí, ngang sức ngang tài!

Trong lòng Tạp Long hết sức chấn động, hét lớn: “Mọi người không được khinh địch, tiểu tử này… tiểu tử này có thực lực chém giết được Ma Quân tầng một!”

Tiếng gào này của hắn, truyền vào tai tất cả mọi người.

Trừ hoàng thành Thiên Ưng và Cổ Hàn, những người khác đều chấn kinh.

Trịnh Khởi cười lạnh nói: “Nhìn thấy chưa? Diệp Viễn không cần ông trời cứu hắn, tự bản thân hắn có thể cứu chính mình!”

Tròng mắt Cao Nguyên trừng đến sắp lòi ra ngoài, trong lòng hắn chấn kinh đến tột đỉnh.

Một Quy Khư Cảnh vì sao lại có thể chiến thắng Ma Quân tầng một?

Không đúng!

Cường giả Ma Quân của ma tộc kia, nói Diệp Viễn có thực lực chém giết Ma Quân tầng một mà không phải là chiến thắng!

Cao Nguyên nhạy bén tỉ mỉ nắm bắt được lời nói của Tạp Long, trong lòng càng là vô cùng khiếp sợ.

“Giết hắn! Năm cường giả cấp bốn các ngươi, lẽ nào đến một Quy Khư Cảnh cũng không xử lý được?” Cao Nguyên điên cuồng hét lên.

Sắc mặt Tạp Long trầm xuống, vô cùng không thích lời này của Cao Nguyên.

Một tên nhân tộc, lại dám khoa chân múa tay với hắn.

Có điều, hiển nhiên bây giờ không phải lúc tính toán, điều quan trọng bây giờ vẫn là phải giết Diệp Viễn!

“Mọi người cẩn thận một chút, làm đâu chắc đấy không được để cho hắn thừa cơ lợi dụng!” Tạp Long kinh nghiệm phong phú, hắn lập tức trao đổi với bốn người một chút, thay đổi chiến thuật.

Năm người vây quanh Diệp Viễn, không liều lĩnh giống như trước nữa, mà dự định đánh lâu dài với Diệp Viễn.

Nhưng mà, Diệp Viễn sao có thể để bọn họ nắm mũi dẫn đi?

Thân hình hắn thoắt ẩn thoắt hiện, lúc trái lúc phải làm cho năm người đối phó bên trái lại cảm thấy bên phải không đủ.

Phiêu Miểu Kiếm Pháp của Diệp Viễn lộ rõ sắc bén, lại không thể phỏng đoán, tạo thành phiền phức rất lớn cho năm người.

Cũng may, năm người đều là cường giả cấp bốn, có hai người còn là Thần Quân tầng ba bị áp chế lại, mới có thể cố gắng duy trì trận chiến.

Diệp Viễn lấy một địch năm mà vẫn vững vàng chiếm thế thượng phong.

Đám người Cao Nguyên, Thiên Tinh, Địch n trong lòng vô cùng chấn động, bọn họ hoàn toàn không ngờ rằng, diễn biến chiến cuộc sẽ biến thành cục diện như bây giờ.

Dựa theo cách nghĩ của bọn họ, chỉ cần giết chết Diệp Viễn, trận chiến này sẽ có thể kết thúc, mọi người có thể an tâm tìm kiếm bảo vật.

Nhưng mà bây giờ, lại thành hai bên không ngừng giằng co!

“Phốc phụt!”

Đột nhiên, máu me tung tóe!

Một bước vô ý, võ giả Thần Quân Cảnh lúc trước bị Diệp Viễn đánh trọng thương bây giờ bị một kiếm của Diệp Viễn đâm xuyên qua người, chết đến không thể chết thêm được nữa.

Đám người Tạp Long nhìn thấy một màn này, không khỏi tê cả da đầu.

Lấy một địch năm, chẳng những không thể vây khốn được một võ giả Quy Khư Cảnh, mà lại còn bị đối phương giết mất một người!

Kết quả này, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Đám người Cao Nguyên nhìn thấy một màn này, trong lòng cũng hết sức chấn kinh.

Bọn họ đều ý thức được, Diệp Viễn ở trong đoàn người này, cũng không chỉ là một nhân vật binh lính nhỏ mà hắn có địa vị thuộc về chính mình.

Dưới tình huống bị áp chế cảnh giới, Diệp Viễn có thể lấy một địch năm, phần thực lực này đủ để cho hắn có được quyền phát biểu!

“Ầm!”

Cao Nguyên đánh văng Trịnh Khởi ra ngoài, lạnh lùng nói: “Dừng tay! Tất cả đều đừng đánh nữa!”

Thiên Tinh và Địch Ấn cũng ra lệnh cho cường giả ma tộc, trận ác chiến này cuối cùng cũng dừng lại.

Trịnh Khởi cười lạnh nói: “Ngươi muốn đánh thì đánh, muốn dừng thì dừng, các ngươi coi chúng ta là ai?”

Sắc mặt Cao Nguyên trầm xuống, nói: “Chúng ta tổn thương nặng nề, nếu đánh tiếp nữa thì ai cũng không có được bảo vật! Lão phu thừa nhận, đã đánh giá thấp tiểu tử này! Bây giờ, mọi người bỏ thành kiến xuống, đợi khi tìm được bảo vật, mọi người đổ máu cũng không muộn!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK