Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trong sa mạc hoang vu, mười mấy bóng người vô định.

“Kế Tầm, mau để lại chân huyết Chu Tước!”

“Bí pháp của ngươi đã đến cực hạn rồi đúng không?”

Hơn mười tên cường giả đuổi theo đến tận cùng, cũng không biết đã chạy ra khỏi hơn vạn dặm.

Cả người Kế Tầm không ngừng hoảng hốt, rốt cuộc đã không còn lối thoát.

Mười mấy bóng dáng kia cuối cùng cũng đuổi kịp Kế Tầm, bịt kín tất cả đường lui của hắn ta.

“Ha hả, Kế Tầm, ngươi bị trọng thương rồi, trốn không thoát đâu!”

“Mau giao chân huyết Chu Tước ra đây, ta sẽ tha cho ngươi tội chết!”

Mặc dù bối cảnh phía sau của Kế Tầm sâu đậm nhưng đến lúc này, còn có ai sẽ để ý thân phận thành chủ của hắn ta.

Sắc mặt Kế Tầm cứng đờ, trầm giọng nói: “Muốn chân huyết Chu Tước sao, có bản lĩnh thì tới đây cướp đi!”

“Hừ! Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!”

Hơn mười bóng dáng cùng nhau xông lên, triển khai chém giết kịch liệt.

Tuy Kế Tầm là cường giả Chân Thần tầng bảy nhưng hắn ta cơ bản không thể phát huy thực lực chân chính vào lúc này, hơn nữa còn lấy ít địch nhiều, sao có thể là đối thủ của mấy người này?

Phập!

Một cây đao trực tiếp đâm vào bụng hắn ta, tiêu diệt hoàn toàn cơ hội sống của Kế Tầm.

Cường giả Chân Thần Cảnh cầm đao kia cười gằn: “Đây là ngươi tự tìm chết, không thể oán ta được!”

Ngay tại lúc này, khóe miệng Kế Tầm hiện lên một nụ cười quỷ dị, cường giả Chân Thần Cảnh kia chợt cảm thấy không ổn.

“Cẩn thận!”

Mười mấy người đang muốn tiến lên lục soát, cơ thể Kế Tầm đột nhiên nổ tung, một luồng năng lượng to lớn mãnh liệt lan ra.

Tất cả đều bị nổ tung ra xa, từng người đều bị thương nặng.

Tên cường giả Chân Thần cầm đao kia trực tiếp bị nổ thành tro bụi.

“Cửu dương lôi bạo phù! A... đáng chết! Chúng ta bị lừa rồi!”

“Đuổi theo lâu như thế lại chỉ là một phân thân!”

...

Lúc này, ở một nơi hẻo lánh nào đó dưới đất trong sa mạc, cả người Kế Tầm đều bị cát che giấu.

Lão ta mở một không gian nhỏ bé dưới lòng đất rồi trốn vào trong.

Hiện tại hơi thở của Kế Tầm vô cùng uể oải không phấn chấn nổi nhưng hai mắt nhìn hộp ngọc trong tay lại sáng bừng.

“Ha, vì lấy được ngươi, ngay cả phân thân tu luyện mấy trăm ngàn năm cũng đều vứt đi! Có chân huyết Chu Tước, ta nhất định có thể đột phá cảnh giới Thiên Tôn, trở thành chúa tể một phương! Tên tiểu tử Diệp Viễn dám giết chết Trác Hàm ngay trước mặt ta, ta sẽ khiến hắn đau khổ tột cùng!”

Vừa nghĩ đến Diệp Viễn, lửa giận của Kế Tầm bốc cao ngùn ngụt.

Nếu như không phải do Diệp Viễn giết chết Trác Hàm ở thời điểm mấu chốt, khiến cho tâm thần hắn ta bị chấn động thì hắn ta cũng sẽ không bị người khác đánh lén, không cần tiêu tốn nhiều tinh lực như thế để cướp lấy hộp ngọc này.

Cái phân thân đó của hắn ta là tốn tiền bạc tích lũy mấy trăm ngàn năm mới lấy được, luôn luôn đi theo bên cạnh hắn ta, hiện nay cũng đã tu luyện đến cảnh giới Chân Thần tầng năm.

Một cái phân thân tiêu phí bao nhiêu tâm huyết.

Hiện tại đã mất hết tất cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK