Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vậy mà bây giờ, trong ngoài Đế Đô ở đâu cũng có thể thấy được bóng dáng của Chân Thần cường giả.

Trong đó có vài người khí tức cực mạnh, thậm chí không thấp hơn Cổ Thiên Khuyết.

Đến ngày thứ ba, Cổ Thiên Khuyết cuối cùng nhịn không nổi nữa.

“Sư tôn, người không phải đã đáp ứng ta là đợi mười ngày sao?” Lãnh Thu Linh cứ dính bên Cổ Thiên Khuyết phát hiện ra ngay.

Cổ Thiên Khuyết nói: “Nha đầu, vi sư chờ không nổi nữa, tránh ra.”

Lãnh Thu Linh bướng bỉnh nói: “Không được, người không được đi!”

Cổ Thiên Khuyết mặt trầm xuống, trực tiếp biến mất trước mặt Lãnh Thu Linh.

Chân Thần tầng bảy muốn đi, Lãnh Thu Linh cản kiểu gì được?

Một cái nhoáng người của Cổ Thiên Khuyết, trực tiếp ra khỏi Đế Đô Thiên Lăng.

Khoảng cách trăm vạn dặm đối với Chân Thần cường giả mà nói không tính là xa, chỉ trong vài hơi thở Cổ Thiên Khuyết đã đến Thiên Dương sơn mạch.

Cảm nhận được dao động mạnh mẽ truyền từ trên núi, sóng lòng Cổ Thiên Khuyết trào dâng, thậm chí kích động tới có chút phát run.

Đột nhiên hắn ta cười lớn: “Tiểu tử đó có lợi hại, cũng chẳng qua chỉ là cảnh giới Thiên Thần sơ kỳ, có được bao nhiêu kiến thức? Cái Thiên Tôn truyền thừa này Cổ Thiên Khuyết ta hôm nay quyết phải lấy được!”

Nói xong, thân hình phóng một cái, muốn nhảy vào Thiên Dương sơn mạch.

Mà ngay lúc này, từ xa bay lại một đám khói đen cuồn cuộn, trong chốc lát đến gần.

“Cút xa một chút cho lão tử, động phủ của Tiên Lâm lão quỷ là thuộc về ta!”

“Phụt!”

Chỉ một câu nói đã làm Chân Thần tầng bảy như Cổ Thiên Khuyết chấn thương.

Mà đây chỉ là tấn công phạm vi rộng!

Lúc này, mấy Chân Thần cường giả ẩn núp trong sơn mạch giống hắn ta, chỉ sợ đều bị chấn thương như hắn ta hết.

“Thiên Tôn Ma tộc!” Cổ Thiên Khuyết mặt biển sắc, kinh hô nói.

Khói đen này, rõ ràng là Thiên Tôn giả cực mạnh của Ma tộc!

Cổ Thiên Khuyết không ngờ tới, nhanh như vậy đã có Thiên Tôn cường giả ra tay.

Đã vậy còn là Thiên Tôn cường giả của Ma tộc.

“Tên tiểu tử Diệp Viễn hại ta!”

Cổ Thiên Khuyết vỗ đùi, ảo não không thôi.

Nếu như hắn ta tiến vào Thiên Dương sơn mạch đầu tiên, chắc chắn chiếm được cơ duyên.

Bây giờ đến Thiên Tôn cường giả cũng ra tay rồi, còn miếng nào cho hắn ta nữa?

Cho nên hắn ta bây giờ chỉ hận không thể rút xương của Diệp Viễn.

Cơ duyên như vậy không phải lúc nào cũng gặp được!

Một khi bỏ lỡ sẽ trở thành nỗi hận thiên cổ!

Lão ta chỉ có thể trân mắt nhìn đám khói đen đi vào sơn mạch, than thở cảm thán.

Rất nhanh, đám khói đen hoàn toàn đi vào sơn mạch, Cổ Thiên Khuyết mặt đầy tuyệt vọng.

Cơ duyên này, không có lượt hắn ta rồi.

Ngay lúc này, một tiếng kêu thảm sắc bén xông lên trời.

Cái đám khói đen trước đó lại cuồn cuộn lên.

Mặt Cổ Thiên Khuyết biến sắc nhìn lại, khói đen đó đã trở nên ảm đạm không còn ánh sáng, so với khí thế dữ dội trước đó khác hoàn toàn.


“Tiên Lâm lão quỷ tại sao chết rồi mà vẫn lợi hại như vậy?” Đám khói đen kêu rống thảm thiết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK