Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mắt thấy Tiên Minh Ngọc Nhưỡng của mình thì không đáng một đồng, trong lòng hắn thực sự đang rất buồn bực.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

“Phó Vân Kính, hôm nay là ngày đại hỉ của phủ thành chủ, chẳng lẽ ngươi lại muốn gây chuyện hay sao? Tiên Minh Ngọc Nhưỡng của ta chẳng có một chút liên quan nào tới ngươi, điểm này, người từng uống qua rượu của cả hai hẳn là đều biết chứ?” Ngũ Huyền hừ lạnh nói.

“Ha ha, kỳ thật ta vẫn luôn nghiên cứu cải tiến phương pháp ủ chế Tiên Minh Ngọc Nhưỡng, thật không dễ dàng gì mới có một chút tiến triển. Chính vào trong lúc mấu chốt này, Tiên Minh Ngọc Nhưỡng của ngươi lại xuất hiện, lại có chuyện trùng hợp như vậy hay sao? Lần trước ngươi đến chỗ ta là thời gian gần nửa năm trước, thời gian ủ chế Tiên Minh ngọc Nhưỡng này lại cũng vừa vặn!” Phó Vân Kính cười lạnh nói.

Ý tứ trong lời này đã vô cùng rõ ràng, chính là nói Ngũ Huyền đã đánh cắp thành quả nghiên cứu cải tiến của hắn, tự mình ủ chế ra Tiên Minh Ngọc Nhưỡng.

Mặc dù Phó Vân Kính đang nói dối trắng trợn, nhưng lại hoàn toàn không có kẽ hở, khiến cho không ít người đều hồ nghi nhìn Ngũ Huyền.

Nếu một khi chuyện này là sự thực thì Ngũ Huyền không còn mặt mũi, chỗ đứng nào ở Vô Phương Thành nữa.

Có điều sao Ngũ Huyền có thể dễ bị mắc lừa như vậy, hắn cười lạnh hỏi lại: “Muốn vu oan cho ta không phải là không thế, nhưng mà ngươi mang chứng cứ ra đi? Tiên Minh Ngọc Nhưỡng của ngươi không ngon bằng của ta, điểm này chỉ cần người am hiểu về rượu đều có thể nhìn ra được đúng chứ? Ăn không nói có, ngươi nói những lời này ra không sợ rụng mất răng hay sao?”

Phó Vân Kính cười nhạt nói: “Ha ha, ta không có chứng cứ, chỉ là ta vô cùng hiếu kỳ. Người trong toàn thành đều biết phương pháp ủ chế của ta là có được từ Rừng Sâu Vô Biên, cả Vô Phương Thành này chỉ có một bản. Vậy… phương pháp của ngươi lại là từ đâu mà có được đây? Cao nhân? Ha ha, lời này cũng chỉ lừa bịp được con nít thôi?”

Không thể không nói, Phó Vân Kính này đúng thật là mồm mép lanh lợi.

Nghe những lời này của hắn, đã làm tăng thêm sự hoài nghi của không ít người đối với Ngũ Huyền.

Loại chuyện đánh cắp phương pháp này khiến người khác vô cùng khinh thường. Càng huống hồ là lại bị chủ nhân của nó vạch trần tại trận.

“Đúng vậy, ta đúng thật là không nghĩ tới chuyện này, sẽ không phải phương pháp của Ngũ Huyền thực sự là trộm từ chỗ Phó Vân Kính đó chứ?”

“Phương pháp này Phó Vân Kính vẫn luôn cất giữ như báu vật, không thể có người biết được, chẳng lẽ đúng như những gì Phó Vân Kính nói, Ngũ Huyền là thừa lúc hắn không chú ý mà đánh cắp mất đấy chứ?”

“Đồ trộm về tự mình lén lút ủ chế lấy mấy bình tự uống là được rồi, đằng này lại còn mang ra bán, không phải là mất mặt hay sao?”

Nghe những người này xì xào bàn tán, mặt Ngũ Huyền xanh lại.

Miệng lưỡi người đời thật đáng sợ!

Hắn muốn dùng Tiên Minh Ngọc Nhưỡng để kiếm tiền nhưng lại quên mất Phó Vân Kính, để hắn cắn ngược lại một miếng.

Có điều thông qua sự việc gày hôm nay, Ngũ Huyền cũng coi như là biết được một bộ mặt khác của Phó Vân Kính.

Nhưng Phó Vân Kính lại nói y như thật vậy, đã khiến cho đa số mọi người đều hoài nghi, mình phải giải thích như thế nào?

Chẳng lẽ lại phải đối chiếu tửu phương với hắn?

Nếu như vậy thì chẳng phải là để lộ phương pháp ủ chê’ ra ngoài hay sao? Như thế thì phải ăn nói với Diệp Viễn thế nào đây?

Đang lúc Ngũ Huyền tiến thoái lưỡng nan, Diệp Viễn và Thất Hải tiến vào đại điện.

“Phương pháp này là do lão phu cho hắn, ngươi có ý kiến gì?” Thanh âm của Thất Hải hơi trầm lại nói.

Kỳ thực bọn họ đã tiến vào đại điện được một lúc rồi, Diệp Viễn truyền âm đơn giản kể lại mọi chuyện một lượt, mời hắn đứng ra chủ trì công đạo.

Thất Hải không hề do dự nhiều, trực tiếp đáp ứng.

Vụ làm ăn này Diệp Viễn cũng có năm phần, Phó Vân Kính ở đây làm loạn, chính là trực tiếp phá hỏng việc làm ăn của hắn, làm sao Diệp Viễn có thể xem như không thấy được?

Mặc dù bây giờ túi tiền của Diệp Viễn tương đối khá, nhưng bản thân hắn chính là một luyện dược sư, hiểu rõ tính quan trọng của nguyên tinh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK