Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đan dược đi vào cơ thể, Lưu An cảm thấy tinh thần thoải mái nhẹ nhõm hơn hẳn.

Tác dụng của thuốc đối với cơ thể hắn rất tốt.

Xem ra tên tiểu tử Diệp Viễn này đã thay đổi tính cách rồi, lại có thế lấy viên Hộ Tâm Đan thượng phấm đưa cho hắn. Lúc này Lưu An có chút cảm giác giống như lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.

Diệp Viễn tươi cười hỏi: “Vị tráng hán này, cảm thấy thế nào rồi?”

Lưu An chắp tay cảm kích nói: “Đa tạ Diệp thiếu gia, là tại hạ đã lỗ mãng rồi, mong ngài đại nhân đại lượng không chấp lòng tiểu nhân. Có điều chúng ta vẫn nên quay lại chủ đề chính đi. Thứ cho tại hạ nông cạn, thực sự là tại hạ chưa nghe bất kỳ tin tức gì về Thất Sắc Lưu Vân Mãng.”

Tên Lưu An này vẫn không quên nhiệm vụ của mình, vết thương vừa có chuyến biến đã nghĩ ngay đến việc chuyển chủ đề của câu chuyện.

Trận cãi vã ầm ĩ lúc nãy đã làm phân tán sự chú ý của mọi người, không ngờ thực sự đã quên mất điều này. Bây giờ Lưu An lại nhắc đến khiến mọi người đột nhiên nhận ra và lại một lần nữa dùng ánh mắt khinh bỉ liếc nhìn Diệp Viễn.

Diệp Viễn cười lạnh nói: “Thực ra, Thất Sắc Lưu Vân Mãng này là loại biến thể của Thất Sát Lưu Vân Mãng. Nhưng Thất Sát Lưu Vân Mãng phổ biến hơn Thất Sắc Lưu Vân Mãng. Mãng xà tính thuần âm, cho nên đa số độc của mãng xà đều là dương độc. Tuy nhiên cũng có một số ít loài biến thể là dương tính, Thất Sắc Lưu Vân Mãng này là một trong số đó. vẻ ngoài của Thất Sắc Lưu Vân Mãng không khác gì Thất Sát Lưu Vân Mãng. Điểm khác

biệt nằm ở chỗ da của nó có một bông hoa ngũ sắc dài bảy tấc nên được gọi là Thất Sắc Lưu Vân Mãng.”

Thất Sắc Lưu Vân Mãng thân hình to lớn, vị tráng hán này đối đầu chính diện với nó cho nên không nhìn thấy bông hoa ngũ sắc dài bảy tấc của nó là đương nhiên và tất nhiên cũng không thể phân biệt được sự khác biệt của Thất Sắc Lưu Vân Mãng và Thất Sát Lưu Vân Mãng. Chỉ là độc tính của hai loại yêu thú này một là âm độc, một

là dương độc. Nếu như dùng phương pháp giải độc của âm độc để giải dương độc thì ắt sẽ có hại cho vị tráng hán này.

Diệp Viễn vừa nói xong chân mày của Tiền Diếu lập tức chau lại.

Cách nói của Diệp Viễn không có sai sót nào. Nếu mà vị tráng hán này thực sự trúng phải dương độc thì phương pháp của hắn quả thật là làm hại người khác.

Diệp Viễn hắn nói giống như nắm rõ mọi việc như lòng bàn tay, ngay cả việc bản thân chưa từng nghe nói về yêu thú, hắn làm sao có khả năng biết được chứ? Cứ cho là hắn biết con yêu thú này nhưng làm sao hắn nhìn ra được độc mà vị tráng hán kia trúng là âm độc hay dương độc.

Tiền Diểu lãnh đạm nói: “Hừ, cứ coi như ngươi nói cái gì mà Thất Sắc Lưu Vân Mãng là đúng đi, vậy triệu chứng trúng độc trên người hắn sao ngươi phân biệt được?”

Diệp Viền cười nói:” Điều này có gì mà khó? Thất Sát Lưu Vân Mãng và Thất Sắc Lưu Vân Mãng đều thuộc một họ, triệu chứng sau khi trúng độc đương nhiên sẽ gần giống nhau. Nhưng chỉ là giống nhau vài phần, vị tráng hán này ngươi hãy thử ấn vào chỗ cách nách bảy tấc xem sao.”

Vị tráng hán kia ngơ ngác nhìn Tiền Diểu, Tiền Diểu gật đầu, tiếp tục ấn vào nơi cách nách vị tráng hán này bảy tấc.

Lần ấn này không dùng nhiều sức lực nhưng lập tức trên mặt hắn hiện ra sự đau đớn, ngay lập tức nhổ ra một ngụm máu.

Máu vừa rơi xuống đất ngay lập tức có mùi tanh nồng bốc lên khiến người ta có cảm giác hoa mắt chóng mặt, hiển nhiên là dương độc

“Chuyện này… ”

Tiền Diểu kinh ngạc, độc của Thất Sát Lưu Vân mãng không phái là hiếm thấy cho nên vừa chẩn đoán liền biết ngay. Nhưng theo những gì mà hắn biết, độc của Thất Sát Lưu Vân Mãng tuyệt đối không thể xuất hiện tình trạng như thế này.

Độc của Thất Sát Lưu Vân Mãng tuy lợi hại, nhưng cũng không đến nỗi vô phương cứu chữa.

Diệp Viễn cau mày dặn dò: “Người đâu, dọn dẹp chỗ này đi.”

Nếu là ngày trước thì cái giọng căn dặn này của hắn sợ rằng không ai dám đáp lại Nhưng với tình hình trước mắt liền có hai hạ nhân lập tức bước vào dọn dẹp.

Rất nhanh hiện trường đã được dọn dẹp sạch sẽ.

Biểu cảm của Tiền Diếu lúc vui lúc buồn, cuối cùng hít một hơi thật sâu nói: “Viễn nhi, vậy theo ngươi thấy, độc của Thất Sắc Lưu Vân Mãng này nên chữa thể nào?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK