Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì vậy mấy người bọn Diệp Viên đi lại trong thành, cũng sẽ không thu hút sự chú ý của bao nhiêu người.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

ở đây đâu đâu cũng là phường thị, các võ giả tự phát bày quầy hàng trên đường phố.

Đám người Diệp Viễn đi qua hai con phố, Diệp Viễn bỗng dưng dừng lại trước một quầy hàng.

Trưởng quầy là một lão giả Ngưng Tinh Cảnh, nhìn qua bề ngoài thì thấy tướng mạo có hơi xấu xí.

“Lão nhân gia, gốc dược thảo này của người bán thế nào?” Diệp Viễn chỉ một gốc dược thảo trên quầy hàng hỏi.

Lão giả đó đang buồn bực ngán ngẩm, thấy có người tới mua đồ, thản nhiên liếc Diệp Viễn một cái, nói: “Năm mươi viên Nguyên tinh trung phẩm, không nhận Nguyên tinh hạ phẩm!”

“Cái gì? Một gốc dược thảo chuẩn cấp bốn mà ngươi bán năm mươi viên Nguyên tinh trung phẩm? Sao ngươi không đi cướp đi?” Thiên Vũ nghe vậy xuýt chút nữa nhảy dựng lên nói.

Lão giả kia cũng không thèm quan tâm đến Thiên Vũ, nhàn nhạt nói tiếp: “Có muốn mua hay không, không mua thì xéo đi, đừng cản trở lão đầu ta đi ngủ!”

Diệp Viễn lại thuận tay móc ra năm mươi viên Nguyên tinh trung phẩm, nói: “Đây là năm mươi viên Nguyên tinh trung phẩm, lão nhân gia người đếm đi.”

Lão đầu đó thấy Diệp Viễn mắt cũng không chớp liền móc ra năm mươi viên Nguyên tinh trung phẩm, hai mắt không khỏi sáng lên, lập tức lấy lại tinh thần.

Bên cạnh có không ít trưởng quầy nhìn thấy tình huống này, không nhịn được bắt đầu bàn luận.

“Đúng là kẻ ngốc lắm tiền, dược thảo này không rõ lai lịch, căn bản cũng không có ai biết tên, càng không có ai biết công dụng, tên tiểu tử này mua về, không phải là để cho lợn ăn đấy chứ?”

“Ha ha, lão đầu Thất Hải này đã hỏi qua hết luyện dược sư cấp cao trong thành một lượt, căn bản là không có ai biết dược thảo này. Tên tiểu tử này mới trẻ tuổi như vậy lại hỏi mua, không phải là nói cho chúng ta là hắn biết công dụng của loại thảo dược này chứ!”

“Không chừng là con cái phú hào nào ở đâu đến, nhiều tiền đốt đến sạch đi! Loại ngu đần này, ta thấy cũng nhiều rồi!”

“Ngươi xem hung chương trước ngực hắn, vẫn chỉ là một đan sư, không biết mua thảo dược chuẩn cấp bốn này về để làm cái gì. Đầu năm nay, đúng là kiểu người gì cũng có mà!”

Ngay cả tên dược thảo cũng không nói ra được, tất nhiên cũng chẳng có ai biết nó có thể dùng để luyện ra đan dược

gì-

Hơn nữa dược thảo này chỉ có một gốc, chính là dù có người muốn dùng thử nghiệm, cũng không thể thử nghiệm ra được cái thành quả gì.

Lão đầu tên Thất Hải này đã bày lên quầy cả tháng nay rồi, nhưng vẫn không bán được cây thảo dược này.

Một gốc thảo dược giống như là vô dụng, hắn có bán rẻ hơn đi chăng nữa, cũng không có khả năng có ai đó sẽ tiêu uổng phí một khoản tiền lớn như thế.

Vừa rồi thấy Diệp Viễn hỏi gốc thảo dược này, Thất Hải liền tùy tiện nói ra một cái giá, năm mươi viên Nguyên tinh trung phẩm, cũng đã gần mua được một gốc dược liệu cấp bốn rồi!

Vốn dĩ hắn không nghĩ tới Diệp Viễn sẽ mua, ai ngờ rằng Diệp Viễn đến mày cũng không nhíu một cái, đã móc ra năm mươi viên Nguyên tinh trung phẩm!

Thất Hải ngồi dậy, không khỏi đánh giá lại Diệp Viễn, mãi sau, lão đầu này bỗng dưng cười nói: “Vừa rồi ta ngủ mơ mơ màng màng nên nhìn nhầm rồi, gốc thảo dược này phải là một trăm viên Nguyên tinh trung phẩm!”

Lời này vừa nói ra, các sư huynh đệ xung quanh Diệp Viễn nhất thời sát cơ nối lên tứ phía.

Lão đầu này, ngồi một chỗ mà tăng giá, chỗ nào giống với đang làm ăn?

Căn bản chính là đang cướp tiền!

Một cái chớp mắt, đã tăng giá lên gấp đôi!

Diệp Viễn ha ha cười đáp: “Được! Vlột trăm viên thì một trăm viên!”

Thảo dược cấp bốn không biết tên này, gọi là Thố Lục Thảo.

Tất nhiên loại thảo dược chuẩn cấp bốn này không phải là thứ gì hiếm thấy ở Thần Vực, nhưng mà ở Vô Biên giới lại là vật vô cùng hiếm có.

Ngay cả một số điển tịch dược lý trong “Bản Thảo Cương Mục” cũng không có ghi chép nào liên quan đến Thố Lục Thảo, những người được coi là luyện dược sư cao cấp kia không biết cũng là chuyện bình thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK