Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sự ngạc nhiên của Hám Thanh Tử lại hoàn toàn không giống với người khác.

Tịnh Đàn Thánh Hỏa cấp chín! Thế mà lại là Tịnh Đàn Thánh Hỏa cấp chín!

Dùng nguyên hỏa này để luyện đan dược, quả thật không còn gì lợi hơn!

Tuy rằng bây giờ thực lực của Diệp Viễn mới chỉ ở Đan Đế sơ cấp, nhưng không biết vì sao, Hám Thanh Tử luôn có cảm giác không nhìn thấu được.

“Xem ra Cơ Thanh Vân này đã chẳng còn là Cơ Thanh Vân của năm đó nữa rồi!” Hám Thanh Tử thở dài nói.

Trong lúc mọi người còn đang ngạc nhiên thì Diệp Viễn đã dùng tốc độ cực nhanh đốt nóng dược đỉnh tới mức sáng long lanh.

Chỉ là so với vật trong suốt của Tiêu Như Yên và Nhậm Đông thì cái loại đồ vật sáng long lanh này của hắn lại càng mạnh hơn không biết bao nhiêu phần.

Cả cái dược đỉnh dường như đã đạt tới mức trong suốt.

Tất cả mọi người đều biết, một khi nguyên hỏa của Diệp Viễn dừng, thì dược đỉnh này tất sẽ bị bỏ đi.

Cách làm này chính là bỏ ra lực sinh mệnh của dược đỉnh để kích thích làm ra kết quả cao hơn trong luyện đan.

“Bí thuật Du Long Bát Quái! Đây là cảnh giới truyền thuyết đó!” Vừa bắt đầu luyện đan đã có người kinh ngạc kêu lên.

Diệp Viễn không hề chậm chễ mà tiến thẳng vào cảnh giới truyền thuyết! Hơn nữa còn là bí thuật Du Long Bát Quái cấp cao!

“E rằng cũng chỉ có nhân vật như Thanh Vân Tử đại nhân mới có thể tùy ý tiến vào cảnh giới truyền thuyết nhỉ?”

“Quả không hổ là Thanh Vân Tử đại nhân, luyện chế đến mức độ này, thật khiến người ta xem đến say mê!”

Tả Thanh cũng sử dụng bí thuật Du Long Bát Quái nhưng không đạt được đến cảnh giới đại thành, ngay cả cảnh giới viên mãn cũng chẳng đạt được.

Vừa so liền làm rõ sự khác biệt giữa thực lực của hai người.

Hám Thanh Tử hơi nhướng mày, tự nói: “Tiểu tử này đã sớm lĩnh ngộ Cửu Tinh Ngự Thiên Thuật, thế mà lại chỉ dùng bí thuật Du Long Bát Quái? Hắn đâu ra tự tin thế?”

Mỗi một hành động của Diệp Viễn đều khiến Hám Thanh Tử vô cùng khó hiểu.

Vốn dĩ đây là trận đấu vượt cấp, vậy mà Diệp Viễn chỉ sử dụng bí thuật Du Long Bát Quái, muốn luyện ra đan dược cao cấp từ cấp chín trở lên, e là không dễ?

Cái danh Đan Đế cao cấp của Tả Thanh cũng không phải khoe khoang mà có. Suy xét kỹ thì Tả Thanh cũng có thể luyện ra Tử Thanh Ngọc Tiêu Đan thượng phẩm.

Diệp Viễn mà muốn thắng, ít nhất cũng phải luyện ra cực phẩm.

Có điều, có thể làm được không?

Tuy chỉ là bí thuật Du Long Bát Quái, nhưng mỗi một hành động của Diệp Viễn đều rất hợp lý, khiến cho người ta cảm thấy bí ẩn khó lường.

Tuy chiêu thức giống nhau nhưng do người sử dụng khác nhau, nên hiệu quả cũng khác nhau hoàn toàn.

Trùng hợp là Tả Thanh cùng Diệp Viễn đều sử dụng bí thuật Du Long Bát Quái, nhưng người tinh tường vừa nhìn liền có thể phân ra cao thấp.

Sự hiểu biết về thuật luyện đan của hai người bọn họ, căn bản là không cùng một mức độ.

Thông qua dược đỉnh trong suốt, mọi người có thể nhìn thấy được viên đan được đang dần dần thành hình trong lò, dưới sự bao bọc của nguyên hỏa, nó đang nhảy nhót hoan hô, giống như đang khiêu vũ.

Những người vây xem rất nhanh đã chìm vào cảnh tượng luyện đan đầy vui tai thích mắt của Diệp Viễn.

Cổ Việt đứng trong đám người vây xem, hắn nhìn Diệp Viễn luyện đan mà trái tim như sắp nhảy cả ra ngoài!

Thật sự rất thú vị! Đây mới chính là luyện đan chân chính! Đây mới chính là cao thủ thực sự! Ta…ta…” Nói đến cuối cùng, Cổ Việt dường như đã không còn mạch lạc.

Tiêu Như Yên nhìn hắn như nhìn một kẻ ngốc, nói: “Chẳng phải ngươi muốn vượt qua Thanh Vân Tử đại nhân sao? Tự tin của ngươi đâu mất rồi?”

Cổ Việt không thèm để ý, nói: "Đấy là thời trẻ bồng bột, không thể xem là lời thật! Giờ ta đã thay đổi, ta thề phải tiếp bước theo gót Thanh Vân Tử đại nhân. Từ giờ trở đi, ngài ấy chính là thần tượng của ta, là mục tiêu mà cả đời ta theo đuổi!"

Tiêu Như Yên nhất thời không nói ra lời, sự thay đổi của tiểu tử này hình như cũng lớn quá rồi thì phải?

Hôm qua còn ngông cuồng của tuổi trẻ, hôm nay đã lột xác thay đổi?

Có điều ít nhiều gì Tiêu Như Yên cũng đã nhìn ra được. Cổ Việt là thực sự si mê việc luyện đan.

Cũng chỉ có sự thu hút của việc luyện đan mới có thể khiến một thiếu niên xốc nổi thay đổi thành thế này.

Nói lại thì, không phải sư đệ Nhậm Đông cũng vậy sao?

Chớp mắt đã qua một ngày, mọi người không kiềm chế được mà đều chìm đắm vào quá trình luyện đan của Diệp Viễn

Đột nhiên, Diệp Viễn quát nhẹ: “Tử Thanh Ngọc Tiêu Đan, ngưng!”

Vừa thu lại nguyên hỏa, đan đã được luyện thành công.

Soạt

Diệp Viễn vừa thu lại nguyên hỏa, dược đỉnh trong nháy mắt liền trở thành một đám tro màu đen tán loạn.

Diệp Viễn nhẹ phất một cái, đan dược liền bay vào trong chỗ đựng.

Sắc mặt Hám Tử Thanh tràn đầy ngưng trọng, nghi ngờ nói: “Như vậy… như vậy là xong rồi?”

Hắn không thể chờ nổi, lập tức tiến vào trận pháp luyện đan, lúc nhìn thấy đan dược, hắn không khỏi kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viễn.

“Cực… cực phẩm! Ngươi thế mà lại dùng bí thuật Du Long Bát Quái luyện ra Tử Thanh Ngọc Tiêu Đan cực phẩm?” Hám Tử Thanh không dám tin mà nói.

Diệp Viễn cười: “Tử Thanh Ngọc Tiêu Đan mà thôi, cũng không phải đan dược độc môn chân chính, có gì khó luyện đâu chứ?”

Đan dược dùng để đấu đan, đâu phải là đan dược độc môn chân chính.

Đối với cường giả như Diệp Viễn mà nói, việc luyện đan cơ bản là không tốn một chút sức lực nào.

Đương nhiên đó chỉ là khi hắn kết hợp thực lực cùng với tài luyện đan vào nhau. Nhưng còn Diệp Viễn của bây giờ mới chỉ là Đan Đế sơ cấp, nói những lời này quả có chút khoa trương.

Hám Tử Thanh nói: “Ta cũng đã từng nghe qua chuyện của ngươi, nghe nói hồn lực của ngươi đã đột phá giới hạn của cảnh giới, thực ra bây giờ ngươi đã là nửa Đan Đế trung cấp rồi. Chỉ có điều cho dù là như vậy, thì ngươi luyện chế thế này cũng khiến thật người khác quá kinh ngạc rồi!”

Diệp Viễn cười nói: “Sống lại một đời, ngược lại đã nghĩ thông một số chuyện trước đây chưa thông suốt, cũng coi như ngẫu nhiên đạt được thôi. Tử Thanh Ngọc Tiêu Đan này đối với ta mà nói cũng chẳng đáng là bao.”

Hám Thanh Tử nghe vậy, cười khổ nói: “Tiểu tử ngươi đúng là kẻ kỳ quái! Nói ngươi là kẻ có hi vọng nhất trong việc đột phá cảnh giới Đan Thần quả nhiên không chỉ là nói suông!”

Kỳ thực Diệp Viễn chưa nói ra sự thật, hắn có thể đạt được kết quả như vậy, thực ra là còn dựa vào việc luyện Cửu Chân Đan lần trước.

Sau lần đó, hắn càng khắc sâu thêm kiến thức trên con đường luyện đan. Cho dù hắn hết sức giấu đi pháp tắc thần đạo, thì việc luyện ra Tử Thanh Ngọc Tiêu Đan này vẫn rất là nhẹ nhàng.

Có thể nói rằng lần trước luyện đan đã làm hắn mở rộng tầm mắt. Giúp hắn có thể đứng trên một tầm cao hơn để xem xét vấn đề.

Hiện tại lại luyện đan dược cấp chín một lần nữa, cảm giác quả thực không giống xưa.

Diệp Viễn vỗ vỗ vai Hám Thanh Tử, cười nói: “Mượn lời may mắn của ngài! Chuyện ở đây liền làm phiền lão ca ngài rồi. Tên này còn không biết phải luyện bao lâu nữa, ta không đợi nữa đâu.”

Nói rồi Diệp Viễn lập tức cùng Tiêu Như Yên rời đi. Cổ Việt thấy thế cũng hùng hục theo sau.

Diệp Viễn vừa đi, cả đám người cũng theo đó mà giải tán, tất cả chạy theo Diệp Viễn.

Bọn họ không biết phải làm gì, tóm lại cứ theo sau Diệp Viễn, cũng có thể là chỉ đơn giản muốn đi xem xem, người đã từng là cường giả đỉnh phong bây giờ có dáng vẻ thế nào.

Hám Tử Thanh không khỏi cười khổ, mắt nhìn theo Diệp Viễn đã đi xa.

Sau hơn nửa ngày, dưới lôi đài đã chẳng còn một bóng người,

“Tử Thanh Ngọc Tiêu Đan, ngưng!” Tả Thanh hô lớn một tiếng, đan dược cuối cùng cũng thành hình.

“Ha ha ha, lần này phát huy không tệ, cho dù không đạt tới cực phẩm, cũng cách không quá xa rồi!” Tả Thanh cười lớn nói.

Đột nhiên, Tả Thanh phát hiện có gì đó không đúng, nhìn xuống dưới đài, hắn nhất thời sững sờ: “Người đâu?”

Hám Tử Thanh thương tình nhìn hắn một cái, tiến lên phía trước vỗ vỗ vai hắn, cảm thán nói: “Người đã đi xa rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK