Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những người khác tuy không mạnh bằng nhóm ba người sở Thạch, nhưng sau khi trải qua lần huấn luyện trong Tu La Tam Xoa Trận, chiến lực cũng đã được tăng lên rất nhiều.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Trừ phi gặp phải võ giả có cảnh giới cao hơn nhiều, bằng không bọn họ cũng đánh giết không thôi.

Nhìn thấy trời đã tảng sáng, nhóm ba người sở Thạch đột nhiên phát hiện ở phía không xa có thể phá vây xông ra sau vài canh giờ chiến đấu không ngưng nghỉ.

Sự phấn khích trào dâng khi bọn họ phát hiện ra điều này, bọn họ không ngờ được rằng, sau khi trải qua đợt huấn luyện của tên tiểu tử đó, bọn họ lại có thể trở nên cường đại tới thế.

Vừa rồi đã có một võ giả Hồn Hải tầng bảy chiến đấu với bọn họ, thế nhưng đã không cẩn thận bị sở Thạch ném qua một bên.

Nếu là trước đây, hắn căn bản không dám nghĩ tới điều này!

“Các huynh đệ, theo ta xống về phía trước! Chúng ta sắp phá vây thành công rồi!” Sở Thạch lớn tiếng hô lên.

“Khà khà!”

Sau khi Sở Thạch đâm một kiếm xuyên qua võ giả Cuồng Phong Giới, một mảnh sáng sủa xuất hiện trước mắt hắn.

Sở Thạch biết, cuối cùng hắn cũng đã thoát ra khỏi vòng vây!

Hắn vô cùng xúc động khi chứng kiến khoảnh khắc này.

Khi còn bị vây trong Xích Quang Thành, hắn đã nghĩ tới cảnh liên minh sẽ phái một đại quân tới giải cứu, cũng từng nghĩ tới cảnh bị võ giả Cuồng Phong Giới giết chết.

Nhưng lại chưa bao giờ dám nghĩ, hắn có thể dựa vào thực lực của mình để mở đường máu thoát ra.

Còn bây giờ, chính hân đã làm được điều này!

Lúc này hắn không khỏi cảm thấy biết ơn khi nghĩ tới tên tiểu tử bị hắn thầm chửi rủa không biết bao nhiêu lần kia.

Thế nhưng tới đây vẫn chưa phải kết thúc, hắn không có nhiều thời gian để đứng đó mà xúc động, bởi đó chỉ là đặc quyền của người chiến thắng.

Còn bây giờ, chiến thắng vẫn còn cách bọn họ quá xa.

Hắn có thể mở ra đường máu, nhưng không có nghĩa những người khác cũng làm được điều này.

Trên cả chặng đường đánh giết, cũng đã có không biết bao nhiêu chiến hữu đã ngã xuống.

Nếu với tính cách như trước kia của Sở Thạch, nhất định hắn sẽ không quay đầu lại mà cứ thế chuồn mất dạng, và làm đúng theo lời Diệp Viễn nói là chạy thẳng về hướng bắc không được quay đầu lại.

Nhưng lúc này, thần xui quỷ khiến thế nào lại khiến sở Thạch quay đầu lại, nói với Chu Trường Trị và Tiên Tứ: “Các huynh đệ, còn sức không?”

Từ khi vào Tu La Tam Xoa Trận đến nay, chẳng qua cũng chỉ mới mười ngày ngắn ngủi.

Thế nhưng trong mười ngày này, lại đã thay đổi rất nhiều thứ.

Tuy ba người sở Thạch, Chu Trường Trị và Tiền Tứ khắc khấu, nhưng sự ăn ý giữa bọn họ, không cần nói cũng hiếu ý nhau.

“Ha ha, ca ca ta còn chưa giết đã tay!” Chu Trường Trị cười ha hả đáp.

“Quay lại giết tiếp!” Tiền Tứ nói.

Sở Thạch cũng ha hả cười theo, lớn tiếng nói: “Hỡi các huynh đệ vừa thoát ra, chúng qua hãy quay lại giết tiếp bọn chúng! Còn những huynh đệ còn sống, chúng ta nhất định phải phá được vây mà không thiếu một người!”

“Tuân lệnh!”

“Chúng ta quay lại giết tiếp!”

Trong chốc lát, nhóm ba người sở Thạch đã trở thành những người dẫn đâu của những võ giả này.

Những nhóm còn sống có thể bước ra khỏi Tu La Tam Xoa Trận đều không phải là những kẻ yếu.

Còn nhóm ba người của sở Thạch lại là tài năng xuất chúng trong số đó, cho nên những người khác tự thừa nhận và đi theo bộ ba này.

Tô Hỗ đang chiến đấu với một thống soái Hồn Hải tầng chín, nhưng khi nhìn thấy hành động của nhóm ba người sở Thạch, hắn cũng đã không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

Trong ấn tượng của hắn, đám võ giả tán tu đều là những kẻ tư lợi, ngang bướng không chịu phục tùng, nhưng chuyện xảy ra ngày hôm nay quả thực khiến nhiều người không ngờ tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK