Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bốp!

Một âÂm thanh vang lên, một cái tát giáng thẳng lên người Trác Hàm, khiến hắn ta bị thổi bay ra ngoài.

“Hóa ra đây là cái gọi là thiên tài đó sao? Thậm chí còn không bằng một con kiến! Thực lực thì chẳng có bao nhiêu, mà miệng lại phun ra toàn phân là phân." Diệp Viễn lạnh lùng nói.

Mọi người đứng xung quanh thì kinh ngạc vô cùng, trước nay các đệ tử của phủ Thiên Lăng chưa nhìn thấy Diệp Viễn ra tay bao giờ nên họ vẫn luôn nhìn hắn với ánh mắt khinh thường.

Nhưng mà chỉ mới lần đầu tiên nhìn Diệp Viễn ra tay đã khiến bọn họ bị chấn động.

Còn Trác Hàm, hắn ta bị Diệp Viễn tát cho một cái xong nằm liệt một chỗ, mãi một lúc sau mới khôi phục lại được một chút, nhưng vẫn lớn lối chỉ tay về phía Diệp Viễn hét: "Đồ đê tiện nhà ngươi, hóa ra cũng chỉ biết đánh lén là tài! Đợi đấy, hôm nay ta nhất định phải xé xác ngươi."

Nghe Trác Hàm nói xong có không ít người âm thầm gật đầu.

Chiêu thức vừa rồi của Diệp Viễn đúng là rất đỉnh, nhưng suy cho cùng vẫn là do Trác Hàm quá chủ quan, không để ý mà thôi.

Nếu thật sự đối đầu chính diện thì chắc chắn Diệp Viễn không phải đối thủ của hắn ta.

“Vậy sao? Vậy thì lần này nhường ngươi lên trước!" Diệp Viễn nhìn Trác Hàm cười khẩy.

Nụ cười khinh bỉ đó của Diệp Viễn đã thật sự kích động Trác Hàm.

Hắn cắn chặt răng, thế giới chi lực của thiên thần tầng năm điên cuồng trào ra, hướng thẳng về phía Diệp Viễn với ý định tàn sát.

Uỳnh!

Uỳnh!

Uỳnh!

Trên võ đài vang lên những tiếng va chạm của đòn đánh thần nguyên, còn dưới võ đài, người nào cũng trợn tròn mắt lên nhìn.

Hầu như từ đầu đến cuối trận đánh vẫn chỉ nghiêng về một bên!

Và đáng tiếc, diễn biến trận đầu này hoàn toàn khác với những gì họ mong đợi, một cuộc chiến nằm hoàn toàn trong lòng bàn tay Diệp Viễn.

Dưới thân pháp quỷ dị khó lường đó của Diệp Viễn, Trác Hàm bị hành hạ đến tơi tả.

“Sao... Tại sao lại như vậy?"

“Một Trác Hàm với năng lực luôn dẫn đầu ở các đại đế đô mà cũng có ngày bị một tên cỡ thiên thần tầng hai đánh cho không đứng dậy nổi sao."

“Thảo nào Lãnh sư tỷ và hắn ta đi đâu cũng có đôi có cặp, đúng là không trách được!"

...

Đám đệ tử phủ Thiên Lăng bị đưa hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, liên tục giật mình trước những đòn đánh của Diệp Viễn. Bọn họ hoàn toàn không ngờ một Diệp Viễn mà ngày thường bọn họ luôn nhìn bằng con mắt khinh thường hóa ra lại có thực lực đến như vậy.

Đến thiên thần tầng năm như Trác Hàm mà còn hành lên hành xuống như vậy được, thậm chí còn ra tay không nể nang chút nào.

Nếu như nói trước đó Diệp Viễn thành công đánh lén Trác Hàm, vậy thì đến giờ phải nói lại rằng, Trác Hàm hoàn toàn bị thực lực của Diệp Viễn đè nát.

Lời nhận định này hoàn toàn không phải lời nói quá!

Bốp!

Diệp Viễn nhấc một chân lên đá thẳng vào ngực Trác Hàm, rồi dẫm hắn ta ngã bẹt xuống nền đất, mở miệng nói bằng giọng khinh thường: "Chẳng phải ngươi nói muốn dạy ta cách làm người sao? Chỉ với chút thực lực cỏn con này thôi đó hả? Bản thân thì không có thực lực, mà còn dám học đòi thần tiên đứng trên quan sát thiên hạ, coi người khác như con kiến, rốt cuộc là ngươi nhặt được sự can đảm đấy ở đâu hả?"

Giờ phút này, nỗi kinh hoàng trong lòng Trác Hàm thật không thể dùng ngôn từ để diễn tả nổi.

Mấy trăm năm trước, thời điểm mới gặp Diệp Viễn lần đầu tiên, Trác Hàm chỉ cần giơ một bàn tay lên là có thể nghiền chết đối phương.

Nhưng thật không ngờ, mấy trăm năm sau gặp lại, sự chênh lệch ấy không những không kéo dài ra, mà thậm chí hắn ta còn bị Diệp Viễn đuổi kịp. Có điều không chỉ đuổi kịp không, ngược lại còn bị hắn vượt xa!


Người này có thể tùy ý dung hợp không gian pháp tắc và kiếm đạo pháp tắc vào để chiến đấu và tạo nên hiệu quả ngoài mong đợi, khiến sức chiến đầu của hắn như bùng nổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK