Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân hình Diệp Viễn giống như tên lửa, hắn nhanh chóng đuổi theo hai người phía trước!

Tốc độ của ba người đều là cực nhanh, võ giả có thực lực hơi kém một chút, căn bản là không thể nào đuổi kịp tốc độc của bọn họ.

Có điều lúc này Diệp Viễn lại là ra sau tới trước, dĩ nhiên dần dần càng ngày càng rút ngắn chênh lệch lại!

Hiện tại cước lực của hắn còn nhanh hơn nửa bước so với Bạch Quang và Diệp Thanh!

Nửa nhịp chênh lệch này, đã đủ để quyết định kết quả cuối cùng.

Diệp Viễn rất nhanh đuổi theo Diệp Thanh, sau đó lại vượt qua Bạch Quang, cuối cùng chênh lệch của ba người càng ngày càng lớn.

Hiển nhiên là Diệp Thanh và Bạch Quang đã không đuổi kịp Diệp Viễn.

“Diệp Viễn thắng!” Nguyệt Mộng Ly tuyên bố kết quả cuối cùng, ba người cùng dừng lại.

Vẻ mặt Bạch Quang buồn bực nói: Đại ca, huynh ăn gian! Ngày đó lúc huynh đối chiến với Diệp Thanh, tốc độ rõ ràng không có nhanh như vậy!”

Diệp Thanh cũng nói: “Đúng vậy, tốc độc của ngươi hôm nay, so với ngày đó đã tăng lên rất nhiều, đây là chuyện gì đã xảy ra?”

Diệp Viễn vười nói: “Đương nhiên là võ công càng ngày càng thuần thục rồi, Phong Lôi Cực Quang Độn Pháp của ta, đã đạt đến viên mãn cảnh! Trừ phi là võ giả Thần Du cảnh đỉnh phong nếu không cũng khó để đuối kịp tốc độ của ta!”

“Không phải chứ? Võ kỹ này của huynh tu luyện cũng quá nhanh rồi?” Bạch Quang cả kinh không ngậm được miệng.

Hắn biết Diệp Viễn có Phong Lôi Cực Quang Độn Pháp, cũng biết muốn luyện môn võ kỹ có bao nhiêu khó khăn.

Nếu như đổi lại là người khác tu luyện, không mất mười tám năm thì đừng có mơ tưởng đến đến đại thành. Nhưng mà Diệp Viễn trước sau mới dùng có bao lâu thời gian, vậy mà đã đạt đến viên mãn cảnh rồi hả?

“Ta lĩnh ngộ được chân ý của Phong Lưu Chi Động, trên người lại có Nguyên Từ Linh Mộc, môn võ kỹ này đối với ta mà nói cũng không phải là quá khó luyện.” Diệp Viễn cười đáp.

Người khác tu luyện môn công pháp này, trên người chỉ lĩnh ngộ được một loại chân ý, nhưng mà trên người Diệp Viễn lại mang cả hai loại, tự nhiên là tu luyện sẽ đặc biệt nhanh.

“Lời tuy là nói như vậy, nhưng mà cho dù là như vậy đi chăng nữa, tốc độ tu luyện này của huynh cũng quá biến thái rồi!” Bạch Quang nhỏ nước bọt nói.

Diệp Viễn đang định nói, nhưng mà lại nghe được xa xa truyền tới âm thanh huyên náo, không khỏi nhíu mày nói: “Bên kia dường như là có người đang tranh đấu, chúng ta qua đó xem một chút, thuận tiện hỏi chút tin tức ở bên ngoài.”

Đương nhiên mọi người không có gì phản đối, tung người một cái đã đến nơi có người đang tranh đấu.

Thực lực của đám người kia cũng không mạnh, chỉ khoảng chừng ở Hóa Hải Cảnh.

Có điều thực lực của hai phe này chênh lệch rõ ràng, hiển nhiên là một bên trốn rồi bị vây lại ở chỗ này.

Một bên chỉ có vài người, còn bên kia lại có đến vài chục người!

Nhãn lực của Diệp Viễn cực tốt, nhìn một cái, sắc mặt không khỏi trầm xuống.

“Diệp công tử, công tử biết bọn hắn?” Nguyệt Mộng Ly phát giác Diệp Viễn khác thường, lập tức mở miệng hỏi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK