Cả một ngày, Diệp Viễn dường như đều trong trạng thái bận rộn.
Tu bổ trận pháp cấp chín, với hắn mà nói cũng là một thử thách rất lớn. Nguyên lực của hắn mấy lần bị hao hụt, phải thông qua đan dược lấy lại.
Cường độ như vậy, làm cho Ô Quân Nhiên cũng thấy líu lưỡi không thôi.
Chẳng qua Diệp Viễn cũng không có khoe khoang, hắn chỉ dùng thời gian không đến một ngày đã tu sửa xong toàn bộ tất cả trận pháp cấp chín của truyền tống trận siêu cấp!
"Xong!"
Cùng với trận nguyên cuối cùng được tu sửa hoàn toàn, Diệp Viễn cảm thấy vô cùng hưng phấn, cuối cùng cũng có thể rời khỏi nơi này rồi.
"Diệp đại sư thật sự là thiên tài! Cho dù trận đế cấp chín ở đây, cũng không thể làm tốt hơn so với đại sư!" Ô Quân Nhiên tự đáy lòng tán thưởng nói.
Cả ngày nay, hắn vẫn luôn đi theo bên cạnh Diệp Viễn, giống như một học đồ bình thường, thỉnh thoảng còn làm trợ thủ cho Diệp Viễn.
Làm một trận sư cấp tám, đã bao lâu Ô Quân Nhiên chưa từng có qua loại cảm giác này?
Chẳng qua cả ngày nay, Ô Quân Nhiên ở bên cạnh Diệp Viễn học được rất nhiều. Có chỗ nào không hiểu, hắn sẽ quay ra hỏi Diệp Viễn, mà Diệp Viễn cũng sẽ không quá coi trọng hiểu biết của mình, giảng giải mấy vấn đề này cho hắn.
Ô Quân Nhiên càng nghe càng kinh hãi, đến cuối cùng lại kính nể Diệp Viễn không thôi.
"May mắn trung tâm trận pháp của đại trận hư hỏng không nghiêm trọng lắm, nếu không ta cũng bó tay. Ô đại sư, hiện tại đại trận đã được tu sửa xong, không biết Diệp mỗ có thể là nhóm đầu tiên rời đi hay không?"
"Có thể, đương nhiên có thể! Diệp đại sư chẳng những có thể nhóm đầu tiên rời đi, phí dụng đi qua truyền tống trận này, cũng có thể trực tiếp miễn!" Ô Quân Nhiên nói.
Mỗi lần mở ra truyền tống trận, đúng là hao phí không ít địa nguyên tinh.
Mỗi một người được chở qua truyền tống trận này đều phải bỏ ra một lượng tiền phí dụng cực xa xỉ.
Nhưng với cống hiến của Diệp Viễn, tất nhiên Ô Quân Nhiên sẽ không để cho hắn trả tiền.
"Này này, còn có ta! Ô đại sư, bổn tiểu thư cũng bỏ ra không ít công sức đấy!"
Lúc này, trận pháp hao tổn khác cũng đã được tu sửa xong. Đoán chừng là chịu kích thích từ Diệp Viễn, Đinh Thi Vũ cũng điên cuồng tu sửa trận pháp, đúng là bỏ ra không ít sức lực.
Ô Quân Nhiên cười nói: "Ha ha, cái này là tất nhiên rồi!"
Sau khi làm một ít công tác chuẩn bị, Nghi Hải Thành tuyên bố với mọi người là truyền tống trận siêu cấp một lần nữa mở ra.
Tin tức này làm cho tất cả mọi người cảm thấy vô cùng bất ngờ, bọn họ đã chuẩn bị sẵn sẽ phải nán lại Nghi Hải Thành một thời gian, không nghĩ tới chỉ mất thời gian vài ngày đã hoàn thành tu bổ.
Ba trăm người nhóm đầu tiên đã lần lượt tiến vào truyền tống trận siêu cấp, chờ đợi đại trận mở ra, Diệp Viễn cùng Đinh Thi Vũ tự nhiên cũng ở trong đó.
"Không phải nói trận đế cấp chín còn chưa tới Nghi Hải Thành sao, trận pháp này được tu sửa xong như thế nào vậy?"
"Ta nghe nói là do một người thanh niên hai mươi tuổi đầu hoàn thành tu bổ!"
"Thanh niên hai mươi tuổi đầu? Đùa cái gì vậy! Chưa đủ lông đủ cánh đã có thể tu bổ truyền tống trận siêu cấp?"
"Ta vốn dĩ cũng không tin, chính là có người tận mắt thấy Ô đại sư chủ trì tu bổ trận pháp, đi theo sau cái kia người trẻ tuổi đó, một điều hai điều gọi đại sư."
Nhóm người đầu tiên này đã đợi ở đây vài ngày, tự nhiên là trong lòng lo lắng. Bọn họ cùng thi triển thần thông, hỏi thăm tiến độ tu bổ truyền tống trận.
Chẳng qua nghe nói truyền tống trận siêu cấp này vậy mà được một người tuổi còn trẻ sửa chữa xong, bọn họ một đám đều vô cùng kinh hãi.
Những lời này tất nhiên lọt vào tai Đinh Thi Vũ cùng Diệp Viễn, Đinh Thi Vũ không nhịn được nhìn lại phía Diệp Viễn, lại phát hiện Diệp Viễn vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên, giống như lời người khác nói với hắn chẳng có một chút quan hệ nào.
Trong lòng Đinh Thi Vũ không khỏi hơi kinh ngạc, người khác ở bên cạnh tán thưởng hắn, thế mà hắn một chút đắc ý cũng không có.
Loại phong thái này, căn bản không giống với một người trẻ nên có.
Đổi lại là nàng, lúc này ít nhiều gì cũng sẽ có một chút đắc chí, mà loại tâm tình này, tự nhiên cũng sẽ thể hiện trên mặt.
Ô Quân Nhiên vốn là dự định tự mình đến tiễn Diệp Viễn, lại bị Diệp Viễn cự tuyệt.
Ô Quân Nhiên tự mình đến tiễn, những người này khẳng định biết mình là người tu sửa truyền tống trận, hắn không muốn bị mọi người dùng ánh mắt quái dị không ngừng đánh giá.
Hơn nữa đi Loạn Ma Hải thì cứ âm thầm là trên hết.
Rốt cục sự hung hiểm của Loạn Ma Hải không phải là thứ mà những nơi khác có thể sánh bằng.
Truyền tống trận siêu cấp chậm rãi mở ra, trận pháp bộc phát tỏa ra ánh sáng chói lọi.
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên phát ra một âm thanh lộn xộn.
"Ầm!"
Hộ vệ trông coi truyền tống trận bị người ta đánh bay, một thân ảnh chạy trốn tiến vào.
"Tiểu thư, người mau ra đây! Người tự mình rời khỏi nhà, lão gia rất tức giận, nói người mau trở về đi!" Người đó liếc mắt một cái nhìn thấy Đinh Thi Vũ ở trong đám người, la lớn.
Chẳng qua lúc này truyền tống trận đã khởi động, người đó căn bản không thể ngăn cản.
Đinh Thi Vũ quay về hướng người đó làm mặt quỷ, đắc ý nói: "Hừ! Ngươi nói cho ông nội, Đinh Thi Vũ ta không dựa vào trong nhà, cũng có thể tự lực cánh sinh!"
Nói xong, truyền tống trận tỏa ra hào quang, bao gồm Đinh Thi Vũ, Diệp Viễn và ba trăm người ở bên trong, nháy mắt liền biến mất.
Người trung niên kia nhìn Đinh Thi Vũ cứ như vậy rời đi, tức giận dậm chân.
"Không phải nói truyền tống trận siêu cấp của Nghi Hải Thành bị phá hỏng rồi sao, sao có thể nhanh như vậy đã tu sửa xong! Ta vội vàng đuổi tới đây lại vẫn chậm một bước! Ài!"
Truyền tống trận mở ra một lần, lần sau khởi động cần đợi thêm ba ngày sau.
Thời gian ba ngày, Đinh Thi Vũ đã sớm không biết chạy đi đâu.
...
Mười ngày sau, một thương đội khoảng mười người, đi trên một con đường hẹp quanh co.
Mỗi người trong thương đội đều được trang bị vũ khí chỉnh tề, bộ dạng như sắp đánh nhau với kẻ thù.
Võ giả trong thương đội này, một đám bộ dạng đều vô cùng dũng mãnh, xem ra sức chiến đấu cũng không hề yếu.
Lúc này thương đội đã tiến vào Loạn Ma Hải, bắt đầu từ đây, bọn họ sẽ phải đối phó với nguy hiểm từ mọi phía bất cứ lúc nào..
"Lưu đại ca, nghe nói gần đây tuyến đường này không được yên ổn lắm. Mấy thương đội bị ăn thịt đến mức không còn một mảnh xương. Chuyến đi này phải cẩn thận hơn mới được!"
"Nghiêm đương gia yên tâm, binh đoàn đánh thuê Lục Hải chúng ta chính là binh đoàn đánh thuê mạnh nhất ở La Định Thành! Có chúng ta ở đây, ngươi có thể yên tâm!"
"Có binh đoàn đánh thuê Lục Hải, Nghiêm mỗ tất nhiên là yên tâm rồi. Nếu không như thế, ta cũng không thể dùng một lượng tiền lớn để mời Lưu đại ca. Chỉ là vật hộ tống lần này quá quan trọng, Nghiêm mỗ không thể không cẩn thận hơn một chút!"
"Nghiêm đương gia suy nghĩ nhiều rồi! Thương đội khác bị giết, hoặc là bọn họ thuê binh đoàn đánh thuê thực lực không cao, hoặc là thương đội không có hiểu biết. Hai nhà chúng ta hợp tác nhiều năm, tự nhiên sẽ không phạm sai lầm kia."
Hai người đang nói chuyện, một người là đương gia của thương đội, tên là Nghiêm Tuấn; một người là thủ lĩnh của binh đoàn đánh thuê Lục Hải ở La Định Thành, tên là Lưu Vũ Sinh.
La Định Thành là tòa thành có khoảng cách gần nhất với Loạn Ma Hải, cũng là cầu nối giao lưu giữa Loạn Ma Hải với thế giới bên ngoài.
Lượng lớn vật tư mà Loạn Ma Hải cần, đều là từ nơi như La Định Thành tiến nhập vào.
Bởi vì Loạn Ma Hải vô cùng hỗn loạn, lại có một bộ quy tắc sinh tồn riêng, cho nên một số thương nhân liền bắt đầu loại hình mua bán có tính rủi ro cao này, giống như Nghiêm Tuấn vậy.
Chỉ là Loạn Ma Hải vô cùng hung hiểm, thương gia đó tất nhiên sẽ thuê một số binh đoàn đánh thuê tới để bảo đảm an toàn.
Binh đoàn đánh thuê Lục Hải, chính là binh đoàn đánh thuê mạnh hàng đầu ở khu vực La Định Thành.