Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thượng phẩm, tuy rằng dược hiệu chân chính không thể so sánh với thượng phẩm, nhưng so với trung phẩm hẳn là dư sức, như thế nào?”

Diệp Viễn đưa đến trước mặt lão Tạ một viên Tinh La Thiên Phách Đan thượng phẩm.

Bởi vì lần đầu tiên luyện chế rất nhiều thành phần đã mất đi, Diệp Viễn cũng không có biện pháp cứu chữa được.

Nhưng mà trải qua Lò Trùng Tạo của Diệp Viễn, độ tinh khiết của đan dược so với lúc trước cao hơn không chỉ một bậc mà đã đạt tới thượng phẩm.

Chỉ là dược hiệu chắc chắn kém hơn không ít so với thượng phẩm chân chính.

Cả người lão Tạ chấn động, lúc này mới tỉnh thần lại, vẻ mặt khiếp sợ nhìn về phía Diệp Viễn, đến bây giờ còn có chút không thể tin được.

“Tất… tất nhiên rồi!” Lão Tạ có chút lúng túng nói.

“Vậy Bàn Long Linh Căn này, bản thiếu gia lấy đi nhé.”

Diệp Viễn tiện tay ném đan dược cho lão Tạ, tự mình đưa tay ra thu lại, ném Bàn Long Linh Căn lên không trung.

Hắn tiện tay, một tia kiếm khí bắn về phía Bàn Long Linh Căn, trực tiếp bổ nó chia ra làm hai.

“Lão Chu, đây là của huynh!”

Diệp Viễn ném một nửa Bàn Long Linh Căn về phía Chu Vân, còn hắn thì lại thu nửa còn lại.

Bàn Long Linh Căn này đối với Diệp Viễn mà nói cũng vô cùng quan trọng, thân lực của hắn bị kẹt ở bình cảnh giữa cấp chín trung kỳ và hậu kỳ khá lâu rồi.

Theo cảnh giới thân thể của hắn ta càng ngày càng cao, dư lực của Long cốt Hồng Hoang đã có chút không đủ.

Dù sao Long cốt Hồng Hoang này cũng trải qua thời gian không chỉ trăm vạn năm, uy năng sớm đã suy giảm rất nhiều.

Có thể giúp đỡ Diệp Viễn một thời gian tu luyện đến bây giờ đã là cực hạn rồi.

Hiện tại Diệp Viễn muốn đột phá trên thân thể, chỉ có thể dựa vào ngoại lực.

Nhưng mà đối với Diệp Viễn mà nói, đó cũng không phải là vấn đề lớn.

Trên tay hắn ta có không ít đan phương, đều là dùng cho thể tu.

Có nửa đoạn Bàn Long Linh Căn này, Diệp Viễn rất có lòng tin đối với sự đột phá lên cấp chín hậu kỳ của mình.

Chu Vân tiếp nhận nửa đoạn Bàn Long Linh Căn, mừng rỡ vô cùng.

Loại cảm giác mất rồi lại có được này, thật là quá sức tuyệt vời.

Tuy rằng chỉ có nửa đoạn, nhưng nếu như không có người thanh niên trước mắt này, hắn ta chẳng những ngay cả nửa đoạn cũng không có được, thậm chí còn thua lỗ rất nhiều.

Đối với Diệp Viễn, hắn ta chỉ còn lại cảm kích!

“Đại sư, Chu mỗ lúc trước có mắt không thấy thái sơn, có mạo phạm đến đại sư, xin đại sư đừng chấp nhất!” Chu Vân cúi thấp về phía Diệp Viễn nói.

Diệp Viễn cười nói: “Ha ha, cướp nửa đoạn Bàn Long Linh Căn của huynh, hy vọng huynh sẽ không để ý mới phải chứ.”

Thật sự mà nói, Diệp Viễn coi như là rất lương thiện rồi.

Nếu là không có hắn luyện chế, ba người bọn họ ai cũng không kiếm được lợi gì.

Hiện tại, kết quả lại là thắng được cả ba trận.

Chu Vân vội vàng khoát tay nói: “Đại sư nói nặng lời rồi, Chu Vân không dám! Chỉ là...”

Nói đến sau này, Chu Vân bỗng nhiên trở nên vặn vẹo.

Diệp Viễn làm sao có thể nhìn không thấu tâm tư của hắn ta, cười nói: “Xích Tiêu Bá Thể Đan ta có thể giúp huynh luyện chế, nhưng mà, linh dược cần phải do huynh chuẩn bị.”

Luyện thể đến cấp chín hậu kỳ cũng không phải không có biện pháp tăng lên.

Cùng tương ứng với nguyên lực cảnh giới Hư Huyền, luyện thể cũng còn có một đoạn không gian có thể mở rộng.

Chỉ là muốn luyện thể đạt tới cảnh giới đại viên mãn cũng là khó như lên trời!

Cho nên, Chu Vân mới vô cùng coi trọng nửa đoạn Bàn Long Linh Căn này.

Nếu như không phải ngại quy củ trên đảo, hắn ta thậm chí còn có âm mưu cường đoạt.

Nhưng mà hiện tại, Chu Vân nghe Diệp Viễn nói, mừng rỡ không thôi.

Có Xích Tiêu Bá Thể Đan, thân thể của hắn ta có thể tiến thêm một bước, thực lực tuyệt đối có thể so sánh với cường giả của Hư Huyền sơ kỳ.

Điều này đối với hắn ta mà nói, không khác gì một bước lên trời!

Thể tu, bước khó thực hiện nhất, chính là bước này!

“Điều này là tất nhiên! Tất nhiên rồi! Đa tạ đại sư! Đa tạ đại sư!”

Chu Vân mừng rỡ quá mức, trực tiếp "bùm bụp" một tiếng quỳ lạy Diệp Viễn.

Lần này qua đi, ánh mắt mọi người nhìn về phía Diệp Viễn đều trở nên khác biệt.

Người thanh niên này, quả thực là một con quái vật!

Tuổi còn trẻ tu luyện võ đạo đã tới Đạo Huyền tầng sáu cũng thôi đi, lại ở trên đan đạo có thực lực đáng sợ như vậy!

“Đại sư, ta có Vân Yên Khinh La hai mươi vạn năm, ngài có muốn qua xem một một chút không?”

“Đại sư, ta có Cực Ý Huyền Lộ, ngài đến xem một chút đi!”

“Đại sư, ta có Thiên Sát Chân Quả, ngài có cần không?”

Lập tức, Diệp Viễn trở thành nhân vật được giành giật trong chợ giao dịch này, dường như mỗi khi đến trước một quầy hàng, đều sẽ được người ta vui vẻ tiếp đón.

Mọi người tại hội chợ này, rất nhiều người đều sẽ xem bảo vật trước sau đó ra khỏi Cửu Phượng Đảo, sau đó đi mời một ít luyện dược sư đến luyện chế đan dược, sau đó là giao dịch.

Còn bây giờ, Diệp Viễn xuất hiện, hoàn toàn phá vỡ loại bố cục này, lập tức trở thành nhân vật nổi tiếng trên đảo!

Trên một tòa lầu trên đảo, mặt Đoàn Lăng Phong trầm như nước.

“Thật sự là không thể tưởng tượng được, tiểu tử này chẳng những võ đạo thực lực kinh người, trên đan đạo cũng có thực lực đáng sợ như vậy!” Đoàn Lăng Phong nói.

Hiển nhiên Hắc Mông cũng vô cùng bất ngờ, nhưng lại cười nói: “Lão Tam, ngàn năm nay chúng ta đã tích lũy được số tiền rất lớn rồi, từ việc này mà nói, chẳng lẽ ngươi còn có thể coi trọng? Chỉ cần đại ca đột phá, chúng ta muốn cái gì còn sợ không chiếm được sao? Nhưng mà, ta cũng không nghĩ tới, thực lực của tiểu tử này trên đan đạo lại đáng sợ như vậy.”

“Nhị ca, hiện tại đệ cũng cảm thấy, tiểu tử này có chút cổ quái! Hay là, chúng ta đi tóm hắn ta đi!” Đoàn Lăng Phong nói.

Hắc Mông trầm giọng nói: “Chờ xem đi! Miễn là hắn ta không gây rắc rối, tạm thời không quan tâm đến hắn ta. Mục tiêu của chúng ta vẫn là Tử Linh Chi! Đến lúc đó đại ca xuất mã, tiện tay giải quyết bọn họ cũng không muộn!”

Đoàn Lăng Phong thở dài đáp: “Được rồi!”

...

Diệp Viễn đi dạo nửa ngày, lại không gặp được thứ khiến hắn chú ý.

Đương nhiên, mục tiêu chính của hắn cũng không phải là trao đổi vật phẩm với người khác, mà là phát hiện dấu vết của Triệu Tinh Thần.

Chợ giao dịch này có hơn một ngàn người, hơn nữa chủng tộc khác nhau, chuyện lại qua hơn hai mươi năm rồi muốn tìm manh mối, nghĩ cũng thấy khó khăn như thế nào.

Một ngày tiếp theo, Diệp Viễn lại tiếp tục đi dạo nửa con phố.

Cửu Phượng Đảo này đối với tất cả khách nhân đều chuẩn bị chỗ ở, tuy rằng đoàn người Diệp Viễn đến đột ngột, nhưng phòng cũng không ít.

Chạng vạng, Chu Vân tìm tới cửa, đúng là mang theo linh dược luyện chế Xích Tiêu Bá Thể Đan mà đến.

Xem ra, tên này vì hôm nay mà đã chuẩn bị rất lâu rồi.

Diệp Viễn cũng không cự tuyệt, trực tiếp thu linh dược, đồng ý luyện chế cho hắn ta.

Diệp Viễn đích thân muốn luyện chế đan dược, cũng so với Xích Tiêu Bá Thể Đan thấp hơn một cấp bậc, tên là Tinh Cương Dập Cốt Đan.

Nhưng mà đan dược này, cũng cần Bàn Long Linh Căn.

Về phần linh dược khác, trên người Diệp Viễn không thiếu.

Ngày hôm sau, Diệp Viễn không xuất hiện trước mọi người nữa, điều này làm cho những chủ quán này không khỏi có chút thất vọng.

Nhưng mà, Ngao Khiên đi cùng với Triệu Thiên, tiếp tục ở trên đảo tìm kiếm manh mối.

Sáng sớm ngày thứ ba, Diệp Viễn đi ra khỏi phòng mình thì thấy Triệu Thiên đang đi tới đi lui trước cửa phòng hắn có vẻ vô cùng lo lắng.

Thấy Diệp Viễn ra ngoài, nàng lập tức đi lại.

“Nhìn bộ dáng này của muội, lẽ nào là có phát hiện gì?” Diệp Viễn tò mò hỏi.

Triệu Thiên gật đầu nói: “Diệp công tử, muội phát hiện trên người của một người, vậy mà lại có bảo vật của phụ thân muội! Nói không chừng, hắn chính là người trao đổi Ngân Nguyệt Thiên Minh cho phụ thân muội!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK