Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dòng chữ màu vàng sau khi thêm một lớp quầng sáng màu tím, lại càng trở nên thần thánh.

Trong lòng các võ giả lúc này chợt trào dâng sự sùng bái khi nhìn về dòng chữ này!

“Tên của Diệp Viễn lại có thể biến thành màu sắc như vậy! Điều này nghĩa là gì?” Ninh Nhất Hiều ngạc nhiên hỏi.

Hắn và Tân Hồng Đào, Tĩnh Huyền nhìn nhau, trong lòng ai nấy đều chấn động suy đoán!

“Lẽ nào Diệp Viễn lại tiếp tục xuất sắc vượt ải sao?” Thất Hải đột nhiên cất lời.

“Hít…”

Tuy bọn họ đều thầm suy đoán như vậy, nhưng khi nghe chính Thất Hải nói ra, lại càng cảm thấy kinh ngạc tới mức không biết nói gì hơn.

Năm đó sau khi Đại Diễn Chân Quân đi ra từ Hạo Thiên Tháp đã càn quét cả Vô Biên giới, truyền thuyết này vẫn còn được lưu truyền cho tới ngày nay, nhưng Ninh Nhất Hiền bọn họ trước giờ vẫn chưa từng được nghe qua, Đại Diễn Chân Quân đã từng xuất sắc vượt ải.

Bởi độ khó ở ba tầng giữa này tăng lên rất nhiều so với ba tầng đầu.

Trong tình huống như vậy mà Diệp Viễn lại vẫn có thế xuất sắc vượt ải sao?

“Rốt cuộc Diệp Viễn đã làm gì bên trong Hạo Thiên Tháp vậy, nếu như ngay cả tầng thứ sáu hắn cũng có thể xuất sắc vượt ải, vậy thực lực của hắn bây giờ đang ở cảnh giới như thế nào?” Ninh Nhất Hiền cảm thấy khó bề tưởng tượng.

“ở ba tầng giữa này cảnh giới của các đối thủ sẽ được thiết lập dựa trên cảnh giới của võ giả vào chiến đấu, Diệp Viễn mới chỉ là một Hoá Hải cảnh, nhưng chiến lực thực sự của nó lại có thể vượt qua được cả một đại cảnh giới. Nếu như vậy, không phải hắn đã chiếm ưu thế trong ba tầng giữa này sao.” Tân Hồng Đào nói.

“Không phải vậy! ở trong tầng thứ năm, đối thủ mà Diệp Viễn phải đương đầu đều là Hồn Hải cảnh tầng một! Chính mắt ta nhìn thấy, hơn nữa tất cả bọn họ đều bị Diệp Viễn giết chết!”

Tân Hồng Đào vừa dứt lời thì có một người khác chen ngang tỏ ý phản đối.

Mọi người quay đầu lại nhìn, hoá ra lại là Quách Đào Quần vừa bị đá ra khỏi tầng thứ năm.

Lời này của Quách Đào Quần lại lần nữa làm dấy sự chấn động không hề nhẹ.

“Cái gì? Ngươi nói đối thủ của Diệp Viễn ở tầng thứ năm đều là Hồn Hải tầng một sao?” Ninh Nhất Hiền tròn mắt kinh ngạc hỏi lại.

Quách Đào Quần gật đầu nói: “Đúng vậy! Hơn nữa bọn họ còn có sự hỗ trợ của trận pháp, uy lực của Huyễn Linh Sát Trận vô cùng cường đại! Cho dù bây giờ vãn bối có là Hồn Hải tầng ba cũng chưa chắc đã vượt qua được tầng thứ năm! Hơn nữa tận mắt vãn bối nhìn thấy, Diệp Viễn ngay từ khi lâm trận đã có thể áp đảo toàn diện Huyễn Linh Sát Trận, và tới cuối cùng là giết chết tất cả bọn họ!”

Bên ngoài Hạo Thiên Tháp lúc này được bao trùm bằng bầu không khí tĩnh lặng đến đáng sợ!

Thông tin Quách Đào Quần mang tới còn khiến người ta kinh ngạc hơn khi chứng kiến sự biến hóa trên dòng tên của Diệp Viễn.

Một võ giả Hoá Hải cảnh lại có thể áp chế toàn diện được cả một nhóm Huyễn Linh Hồn Hải cảnh, và lại còn có thể hạ sát toàn bộ!

Sức chiến đấu lại đáng sợ tới như vậy sao!

“Ồ! Đúng rồi, xuất sắc vượt ải mà mọi người vừa nhắc tới nghĩa là gì?”

Quách Đào Quần vừa từ trong Hạo Thiên Tháp đi ra, cho nên không biết xuất sắc vượt ải nghĩa là thế nào.

Ninh Nhất Hiền giải thích một cách đơn giản nhất cho Quách Đào Quần, song Quách Đào Quần cũng không lấy gì làm kinh ngạc, bởi lúc hẳn vẫn còn ở bên trong Hạo Thiên Tháp cũng đã tận mắt chứng kiến thực lực khủng khiếp của Diệp Viễn.

Chỉ là sau khi nghe Ninh Nhất Hiền giải thích như vậy, Quách Đào Quần bất giác cười khổ nói: “Xem ra lúc ở tầng thứ năm, Diệp Viễn vẫn còn chưa dùng hết sức! Vãn bối đoán đối thủ ở tầng thứ sáu, ít nhất cũng phải có thực lực Hồn Hải tầng ba, thậm chí còn có thể là Hồn Hải tầng bốn! Nếu đệ ấy có thể hạ sát toàn bộ bọn họ, thì chứng tỏ tầng thứ năm mới chỉ được coi là món khai vị cho đệ ấy mà thôi.”

Quách Đào Quần không thể ngờ rằng, trong chuyến đi tới Hạo Thiên Tháp lần này, Diệp Viễn lại có thể tạo ra khoảng cách với bọn hắn lớn đến thế.

Diệp Viễn của bây giờ hoàn toàn không cùng đẳng cấp với lớp người trẻ bọn họ nữa.

Lúc này Nhậm Tinh Thuần run bắn người, đã biết bao năm nay ông ta chưa từng kích động tới như vậy!

Cho dù năm đó trở thành thành chủ Vô Phương Thành, hắn cũng không cảm thấy kích động như bây giờ.

Nỗi lo lắng từ khi bắt đầu đến sự tự hào như bây giờ, khoảng cách này khiến cho một lão già từng trải như hắn cũng không khỏi có chút kích động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK