Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đàm Ngũ, đi lên, giết Diệp Viễn!” Cuối cùng Hạ Thư Minh cũng hạ quyết tâm, trầm giọng ra lệnh.

Đàm Ngũ là người cửa hàng Thiên Duyên phái tới bảo vệ Hạ Thư Minh, mọi chuyện đều nghe theo mệnh lệnh của Hạ Thư Minh.

Nghe Hạ Thư Minh hạ lệnh, dĩ nhiên hẳn lập tức chấp hành không hề do dự.

Giết một võ giả Thần Du cảnh mà thôi, đối với Đàm Ngũ chỉ là việc chẳng có gì khó, nhưng hắn vãn dốc toàn lực ra tay!

Mà đúng vào lúc này, Diệp Viễn cũng động.

Thân hình Diệp Viễn đột ngột bay lên khỏi mặt đất, lên cao giữa không trung.

Nhưng, đối mặt với một cường giả Thiên Khải cảnh, Diệp Viễn không dám sơ sấy chút nào, hắn bay thẳng đến phía trên mặt sông, căn bản không cho Đàm Ngũ một cơ hội ra tay.

Chứng kiến cảnh này, Hạ Thư Minh lập tức biến sắc: “Thần hồn bí kỹ! Ngự kiếm phi hành!”

Mọi người cùng nhìn sang, thấy hai chân Diệp Viễn đạp lên một thân kiếm nhọn, bay lơ lửng trên mặt sông, trông cực kỳ tự nhiên thoải mái.

Trong động phủ thượng cổ này, những người khác đều không thể phi hành, ai có thể ngờ một tiểu tử Thần Du Cảnh lại có thể thông qua thần hồn bí kỹ để ngự kiếm phi hành, thật đúng là bất ngờ tột cùng.

Năm ấy khi còn ở cảnh giới rất thấp, Diệp Viễn đã chăm chỉ rèn luyện thần hồn bí kỹ để thi triển ngự kiếm thuật.

Nay hắn đã tăng lên cả một đại cảnh giới, thần hồn đã cường đại hơn xưa gấp trăm lần, thi triển chiêu thức ngự kiếm phi hành này dĩ nhiên càng dễ dàng.

Mà vào đúng lúc này, Quân Thiên Vũ kêu khẽ một tiếng: “Kiếm Đãng Bát Phương!”

Kiếm ý cuồng bạo phóng ra, hướng thẳng về phía bốn gã võ giả Thiên Khải Cảnh đang vây lấy hắn.

Bốn người kia cũng có thực lực không kém, nhưng bị luồng kiếm ý này gạt tới lại vẫn bị đánh bay ra ngoài, khí huyết cuồn cuộn dâng lên trong ngực.

Quân Thiên Vũ thừa dịp này, nhanh nhẹn quay người xông thẳng về phía Đàm Ngũ.

Thực lực của Quân Thiên Vũ, sao Đàm Ngũ có thể so được?

Trước đó chỉ là mọi người đều phải cố gắng kiềm chế, cho nên Quân Thiên Vũ vẫn chưa hề ra tay.

Lúc này thấy Hạ Thư Minh tính dậu đổ bìm leo, sát ý của hắn lập tức dâng lên, không muốn che giấu nữa!

Có thể khiến cho Quân Thiên Vũ thực sự nổi giận, ngoại trừ việc liên quan đến Liễu Diệc Như thì chỉ còn có Diệp Viễn.

“Nộp mạng đi!”

Quân Thiên Vũ đã vô cùng giận dữ, không hề có ý nương tay.

Đàm Ngũ cảm nhận kiếm ý che trời lấp đất xông đến, biết mình không cách nào tránh khỏi, bèn nghiến răng nói: “Muốn giết ta, ngươi cũng phải trả một cái giá lớn!”

“Ha, bằng vào ngươi?”

Quân Thiên Vũ có thế lấy sức của một mình hắn mà tiêu diệt toàn bộ Đào gia, thực lực có thể bình thường sao?

Mấy ngày nay, kiếm ý của hắn lại được Diệp Viễn chỉ bảo thêm, đã tiến thêm một bước xa, thực lực đã mạnh hơn trước đây không chỉ một bậc.

Không chút nào nương tay, Quân Thiên Vũ trực tiếp giết chết Đàm Ngũ dễ như bẻ cành khô.

Tiêu diệt Đàm Ngũ rồi, Quân Thiên Vũ vung ngang trường kiếm, chặn phía trước sông, lạnh lẽo nói: “Còn kẻ nào dám đụng đến huynh đệ của ta?”

Nghe tiếng hô này, tất cả mọi người đều cảm thấy thoáng run rẩy, bốn gã cường giả Thiên Khải cảnh kia đúng là không có lấy một người dám tiến lên.

Đàm Ngũ đã chết, không còn ai có thể tạo thành uy hiếp đến Diệp Viễn, Bùi Văn Cường đánh một đòn đẩy lui ứng Thiên Nhai, hai người cũng dừng cuộc chiến.

ứng Thiên Nhai nhìn Đàm Ngũ đã đầu một nơi thân một nẻo, lòng ứa hơi lạnh.

Từ sau khi Quân Thiên Vũ diệt Đào gia, hắn lại đến cảnh cáo Quân Thiên Vũ, cho đến này chưa thấy Quân Thiên Vũ ra tay.

Năm ấy khi diệt Đào gia, thực lực của ứng Thiên Nhai còn cao hơn Quân Thiên Vũ một đoạn, chỉ mới mấy năm sau, không ngờ thực lực của Quân Thiên Vũ đã mạnh đến mức độ này.

Sự việc hôm nay cho thấy, Quân Thiên Vũ đã tinh tiến rất nhiều so với mấy năm trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK