Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thải Nguyệt vừa nói, nháy mắt đã khiến bầu không khí bên dưới đài sôi nổi hẳn lên.

Có thêm một cái mạng, đối với mọi võ giả đều là một sự mê hoặc chí mạng.

Thải Nguyệt tươi cười nói: “Xem ra đã có người từng nghe nói đến Tam Sinh Thạch rồi nhỉ, nhưng ta đoán chừng đại đa số người ở đây đều còn khá xa lạ với nó. Tam Sinh Thạch không phải một loại đan dược, nhưng còn lợi hại hơn nhiều loại đan dược! Võ giả chỉ cần luyện hóa nó vào cơ thể mình, khi chẳng may rơi vào trạng thái sắp chết, nó sẽ tự khởi động, có thể khiến ngươi khôi phục trạng thái mạnh nhất trong vòng mười hơi thở, là vật bảo mệnh tuyệt hảo!”

Lời này vừa thốt ra, tất cả đều ồ lên.

Có được công dụng này, Tam Sinh Thạch quả là bảo vật nghịch thiên.

“Thải Nguyệt, giá quy định của Tam Sinh Thạch này là bao nhiêu, ta nhất định phải lấy bằng được.” Dưới đài đã có người nóng ruột la to.

Một vật nghịch thiên cỡ này, đương nhiên khiến rất nhiều kẻ ao ước có được.

Không ít người đã sôi sùng sục, muốn giành bằng được viên Tam Sinh Thạch trong cuộc đấu giá này.

Thải Nguyệt thấy tình hình đã khá nóng, mới chậm rãi mô miệng: “Món đồ đấu giá thứ nhất, một viên Tam Sinh Thạch, giá khởi điểm mười triệu địa nguyên tinh, mỗi lần tăng giá từ một triệu trở lên.”

“Hai mươi triệu địa nguyên tinh.”

“Hai mươi lăm triệu địa nguyên tinh.”

“Ba mươi triệu địa nguyên tinh.”

Thải Nguyệt vừa dứt lời, giá của Tam Sinh Thạch đã lập tức bị đẩy lên hai mươi triệu địa nguyên tinh.

Bỏ ra hai mươi triệu địa nguyên tinh mua một cái mạng, bọn họ cảm thấy còn rẻ chán.

Đường Phàm và Mục Vân ngồi cạnh Diệp Viễn cũng rục rịch không thôi.

“Ba mươi mốt triệu địa nguyên tinh.” Đường Phàm không nhịn được, tham gia báo giá.

Nhưng tiếng la của y nhanh chóng bị người khác đè xuống, tăng một triệu dường như chẳng đáng để mắt.

Diệp Viễn không khỏi liếc nhìn y một cái: “Đừng tăng giá nữa! Giá của viên Tam Sinh Thạch này đã vượt giá trị rồi, không cần thiết đâu. Một viên Tam Sinh Thạch nhỏ như vậy, nhiều lắm cũng chỉ đáng giá một hai chục triệu địa nguyên tinh là cao rồi.”

Đường Phàm kinh ngạc hỏi: “Có thứ này coi như có thêm một cái mạng, ba chục triệu địa nguyên tinh cũng không tính là nhiều chứ?”

Mục Vân tỏ vẻ hiếu kỳ, hắn cũng đang rất muốn có được viên Tam Sinh Thạch kia, nhưng giá của nó đã bị đẩy lên quá cao, hắn không gánh nổi giá đó.

Nghe Diệp Viễn nói vậy hắn nổi cơn tò mò.

Diệp Viễn đang định mở miệng, phòng dành cho khách quý trên lầu bỗng vang lên một tiếng báo giá.

“Sáu mươi triệu địa nguyên tinh.”

Lần báo giá này khiến tất cả mọi người đều hít sâu một hơi, không còn ai lên tiếng.

Diệp Viễn nghe thấy cũng sửng sốt, sau đó nhếch miệng cười rất quỷ dị.

“Sáu mươi triệu lần thứ nhất!”

“Sáu mươi triệu lần thứ hai!”

“Sáu mươi triệu lần thứ ba! Kết thúc! Chúc mừng quý khách phòng chữ Thiên số hai đã thành công mua được viên Tam Sinh Thạch này!”

Giọng nói gợi cảm của Thải Nguyệt đã nêu lên chốn về của viên Tam Sinh Thạch này.

Cái giá sáu mươi triệu đã vượt qua dự trù của đại đa số người ở đây.

Thứ này tuy tốt nhưng không ít người tới đây đều có mục đích của riêng mình. Nếu bỏ quá nhiều địa nguyên tinh vào một thứ thì dĩ nhiên chỗ còn lại sợ không đủ.

Chỉ có những kẻ thật sự giàu có dư dả mới có thế chẳng quá để tâm đến cái giá sáu mươi triệu địa nguyên tinh.

Mà khách của phòng chữ Thiên, trên cơ bản đều thuộc dạng không phải giàu cũng là kẻ quyền quý, nếu không thì cũng chẳng có khả năng vào được phòng dành riêng cho khách quý.

Phòng dành riêng cho khách quý không chỉ có tính bảo mật cao mà còn cực kỳ thoải mái, các dịch vụ cũng rất hoàn hảo, người thường căn bản không thể ra vào nơi này.

“Diệp huynh, trông thái độ của huynh thì hình như người ta bỏ ngần ấy địa nguyên tinh ra mua là bị thiệt rồi?” Mục Vân hiếu kỳ hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK