Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Xem ra, bởi vì ngươi phải cải tạo hai mắt của ta mà hao phí không ít tinh lực, cho nên bây giờ để cho Hàn Thông xông phá được huyễn cảnh rồi!” Diệp Viễn nhìn Nhật Nguyệt Thiên Đồng bất đắc dĩ nói.

Nơi đây, thứ duy nhất có thể đối kháng với Nhật Nguyệt Thiên Đồng chính là Linh Tê Phá Diệt Kính đang được Hàn Thông nắm giữ.

Nhưng vừa rồi Nhật Nguyệt Thiên Đồng vì để cải tạo hai mắt của Diệp Viễn mà phải hao phí một lượng lớn tinh lực, điều này cũng làm cho Mật Huyễn Thiên Kính có chút suy yếu.

Cuối cùng Hàn Thông đã lợi dụng cơ hội này để xông phá Mật Huyễn Thiên Kính, quay về tới hiện thực.

Nhật Nguyệt Thiên Đồng nhìn thấy Hàn Thông xông phá được huyễn cảnh, không những không kinh sợ mà còn lấy làm vui mừng, nói với Diệp Viễn: “Tiểu tử, thả ta ra, ta đến giúp ngươi đối phó với hắn!”

Diệp Viễn nhìn hắn một cách khinh miệt nói: “Ngươi dẹp bỏ ý niệm này đi! Chính ngươi tự suy nghĩ cho thật kỹ mà thả Ly Nhi ra đi! Chờ ta giải quyết xong Hàn Thông, nếu như ngươi còn chưa đưa ra quyết định thì ta không ngại gạt bỏ ngươi đâu!”

Sau khi nói xong, Diệp Viễn nổi sát ý đằng đằng.

Nhật Nguyệt Thiên Đồng biến sắc, vội vàng nói: “Trên tay hắn có thần khí, ngươi không thể nào là đối thủ của hắn được!”

Diệp Viễn bĩu môi, khinh thường nói: “Thần khí mà thôi, nói như kiểu chỉ một mình hắn mới có thần khí không bằng! Ngươi cứ ngồi ở đây chờ đợi cho thật tốt, uy lực của Trấn Hồn Châu cũng không cần ta nhiều lời thêm, nói vậy ngươi cũng tự biết rồi. Ngươi tự mình tìm chết cũng trách không được ta.”

Nhật Nguyệt Thiên Đồng không còn gì để nói, thần khí… mà thôi?

Tiểu tử này nói như vậy chẳng lẽ đó là Trấn Hồn Châu? Nhưng mà dựa vào thực lực hiện tại của tiểu tử này, căn bản là không có cách nào thôi động được Trấn Hồn Châu mới phải?

Diệp Viễn chậm rãi mở hai mắt ra, trong con ngươi lộ ra từng tia tinh mang!

Hàn Thông đang nhìn chằm chằm vào mắt của Diệp Viễn, đến khi Diệp Viễn mở hai mắt ra thì làm cho thần tình của hắn trở nên hoảng hốt.

Hắn vội vã quay mặt đi chỗ khác không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Viễn.

Tiểu tử này, tuyệt đối đã chiếm được Nhật Nguyệt Thiên Đồng!

Diệp Viễn nhẹ nhàng lau đi hai hàng huyết lệ, hắn nhìn thế giới này một lần nữa, có vẻ đã thay đổi khác hẳn.

Chuyện thứ nhất hắn làm, chính là đem Nguyệt Mộng Ly, bọn người Nguyệt Linh Ngữ đều thu vào bên trong Hạo Thiên Tháp, còn sinh tử của những người khác thì không liên quan gì đến hắn.

“Tiểu tử, có phải ngươi đã lấy được Nhật Nguyệt Thiên Đồng?” Hàn Thông trầm mặt nói.

Diệp Viễn thản nhiên nói: “Phải thì như thế nào?”

“Hừ, như thế nào? Giao Nhật Nguyệt Thiên Đồng ra, bổn tọa sẽ tha cho ngươi một con đường sống!” Hàn Thông hừ lạnh nói.

Diệp Viễn nhìn hắn, khinh thường nói: "Bớt phóng rắm chó của ngươi lại! Ta muốn ngươi giao Linh Tê Phá Diệt Kính cho ta, ngươi có giao hay không?”

Mặt Hàn Thông tối sầm, trầm giọng nói: “Tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi có tư cách để mặc cả với ta sao? Bảo tháp trên tay ngươi, cùng lắm cũng chỉ là món chuẩn thần khí mà thôi, thật sự muốn giao thủ với ta thì cái bảo tháp kia của ngươi có thể giữ được hay không còn chưa chắc đấy!”

"Ha, thần khí mà thôi, ra vẻ cái gì chứ! Đừng nói là ngươi cho rằng cái thiên hạ này chỉ có Linh Tê Phá Diệt Kính của ngươi là món thần khí duy nhất đấy?” Diệp Viễn tỏ vẻ khinh thường, chậm rãi lấy Thánh Long Lệnh ra.

Vốn dĩ Hàn Thông cũng có vẻ mặt coi khinh, nếu như cầm thần khí mà không thể ra vẻ thì còn có cái gì có thể ra vẻ được nữa chứ?

Trước đó, căn bản là ở Thần Vực chưa hề xuất hiện qua thần khí có được hay không?

Nhưng mà một khắc Diệp Viễn xuất ra Thánh Long Lệnh kia, đồng tử của Hàn Thông đột nhiên co rút lại, vẻ mặt tràn đầy sự kinh hãi!

Mặc dù hắn không biết Thánh Long Lệnh, thế nhưng ba động truyền ra từ Thánh Long Lệnh tuyệt đối không hề yếu hơn so với Linh Tê Phá Diệt Kính.

Không đúng, phải nói là còn mạnh hơn so với cả Linh Tê Phá Diệt Kính!

Đều là thần khí, nhưng Thánh Long Lệnh lại là thần khí mạnh nhất của Long tộc, uy năng không thể nào tưởng tượng nổi.

“Ngươi… ngươi vậy mà cũng có thần khí! Điều này… điều này sao có thể? Trên tay ngươi có một món chuẩn thần khí, vậy mà vẫn còn thêm một món thần khí! Ngươi… ngươi...”

Hàn Thông ngây người, cơ duyên của tiểu tử này cũng thật là đáng sợ.

Hai món đồ này, tùy tiện xuất ra một món cũng đều có thể làm rung động cả Thần Vực, nhưng mà tiểu tử này vừa ra tay lại chính là hai món!

Nhưng mà sự chấn động của Hàn Thôn cũng không thể nào so sánh được với Nhật Nguyệt Thiên Đồng, bởi vì hắn nhận ra Thánh Long Lệnh!

Thánh Long Lệnh chính là bảo vật quý giá nhất của Long tộc, từ lúc tộc trưởng của Long tộc mất tích thì đã không còn tin tức nữa. Nhưng mà, hơn mười vạn năm trôi qua, cuối cùng Thánh Long Lệnh lại được đưa ra ánh sáng!

"Rốt cuộc tiểu tử này là ai? Thánh Long Lệnh, Trấn Hồn Châu, bất kỳ một món nào cũng đều có thể làm cho cả Thần Vực rung động, vậy mà tất cả đều rơi vào trong tay hắn!”

Nhật Nguyệt Thiên Đồng chấn động đến tột đỉnh, trong hai món đồ này, chỉ cần đạt được một kiện thôi cũng đã đủ để hưởng thụ cả đời. Nhưng tiểu tử này lại một lúc có đến hai kiện.

Không đúng, vừa rồi Hàn Thông có nói tiểu tử này vẫn còn một kiện Chuẩn Thần khí.

Nhật Nguyệt Thiên Đồng đột nhiên có cảm cái này thế giới quá điên cuồng!

Không đúng, là chính mình quá điên cuồng, tự dưng lại tìm một người như thế này để làm vật ký chủ, đây không phải là Lão Thọ Tinh ăn thạch tín —— chán sống rồi sao?

Lúc này Nhật Nguyệt Thiên Đồng ngoại trừ khổ não vẫn là khổ não, thật sự hắn tìm không ra từ để hình dung tâm tình của mình vào lúc này.

Thật sự vất vả để tu thành Nguyên Linh, cứ cho rằng có thể bước ra thế giới bên ngoài, kết quả là còn chưa kịp bước ra khỏi cửa thì đã tự đem chính bản mình đùa giỡn chết người.

Diệp Viễn nhìn Hàn Thông, cười nói: “Ngươi cái gì mà ngươi? Ngươi cũng thật là nực cười! Lẽ nào chỉ một mình ngươi mới được phép có Thần khí, còn những người khác thì không thể có Thần khí hay sao? Một kiện Thần khí mà thôi, có gì đáng ngạc nhiên như vậy sao?”

"Một kiện Thần khí... mà thôi? Tên tiểu tử nhà ngươi cũng thật sự quá kiêu ngạo rồi!” Sắc mặt Hàn Thông âm trầm nói.

Lời này của Diệp Viễn nghe có vẻ kiêu ngạo, nhưng kỳ thực hắn thật sự có vốn liếng để nói như vậy.

Trấn Hồn Châu cũng không cần nói đến, Hạo Thiên Thạch Bi trong Hạo Thiên Tháp mới là thứ lợi hại chân chính.

Mặc dù không biết nó là bảo vật có cấp bậc gì, thế nhưng chắc chắn lợi hại hơn so với thần khí.

Trong ánh mắt Hàn Thông bỗng nhiên lộ ra thần sắc cực kỳ tham lam nói: "Ha, tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng! Ngươi đã đem thần khí đến tặng cho bổn tọa thì bổn tọa đành phải thu nhận!”

Bỗng nhiên Hàn Thông giơ Linh Tê Phá Diệt Kính lên, trong nháy mắt một đạo hào quang được thúc dục, phát ra uy thế đáng sợ, khiến cho cả đỉnh núi đều run rẩy.

Diệp Viễn cười lạnh một tiếng, cũng lập tức rót thần nguyên vào Thánh Long Lệnh.

“Ầm!”

Hai đạo công kích đáng sợ va chạm với nhau phát ra tia sáng chói mắt!

Từng đạo năng lượng ba động ra, trực tiếp san bằng đỉnh núi thành bình địa. Cả một ngọn núi lại bị hổng một mảng lớn.

Những võ giả vẫn còn bị vây trong ảo cảnh kia trực tiếp bị khí lực khổng lồ đánh bay. Người có thực lực yếu thì ngay tức khắc bị đánh chết.

“Phốc!”

Diệp Viễn trực tiếp bị lực trùng kích cực lớn này đánh bay, hộc ra một ngụm máu lớn.

Hàn Thông cũng tốt hơn bao nhiêu, hắn không ngờ đến thần khí trong tay Diệp Viễn lại lợi hại như thế. Nhưng mà hắn cho rằng thực lực của chính mình hùng hậu, tuy là có bị hất bay, thế nhưng thương thế cũng không nghiêm trọng như Diệp Viễn.

“Ngươi… ngươi vậy mà lại có thần nguyên!”

Có được thần khí là một chuyện, có thể thôi động Thần khí được hay không lại là một chuyện khác.

Nguyên lực không thúc giục được thần khí, cho dù thúc giục được thì uy năng được phát huy cũng hết sức có hạn.

Chỉ có sử dụng thần nguyên mới có thể xuất ra uy năng lớn nhất của thần khí.

Diệp Viễn có thể phóng xuất ra uy năng đáng sợ như vậy thì nói rõ một điều, chắc chắn hắn có thần nguyên!

Bản thân mình là bởi vì có điện chủ ban tặng mới có thể thôi động được thần khí. Còn thần nguyên của tên Diệp Viễn kia thì từ đâu mà có?

Trên người tiểu tử này, từ trên xuống dưới đều rất thần bí!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK