Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liên tiếp hơn nửa tháng, mọi người không gặp nguy hiểm gì.

Bây giờ, ngay cả Tống Ngọc cũng không có nửa điểm tính khí với Diệp Viễn.

Về phần người khác, đã sớm coi Diệp Viễn là người đứng đầu.

Bỗng nhiên, thân hình Diệp Viễn dừng lại.

Lông mi Tống Ngọc giương lên, hỏi: “Diệp huynh, chẳng lẽ có phát hiện gì?

Bây giờ bọn họ cũng biết rõ, thị lực của Diệp Viễn mạnh hơn bọn họ rất nhiều, luôn có thể phát hiện một vài thứ bọn họ không phát hiện được.

Diệp Viễn gật đầu, cười nói: “Không ngờ được, ở đây lại có thể gặp được Huyền Thiên Nhất Khí Quả!”

“Huyền Thiên Nhất Khí Quả!” Con ngươi Tống Ngọc co rụt lại, kinh hô.

“Thế mà lại là Huyền Thiên Nhất Khí Quả, vật đó chỉ cần ăn vào một quả, có thể bớt được nghìn năm khổ tu!” Vẻ mặt Quách Cảnh Dương hưng phấn nói.

Người khác cũng vô cùng kích động, một quả Huyền Thiên Nhất Khí Quả, đủ để cho bọn họ đột phá một tầng thậm chí hai tầng cảnh giới nhỏ, bọn họ sao có thể không kích động?

“Diệp huynh, Huyền Thiên Nhất Khí Quả này có mấy viên?” Tống Ngọc có chút căng thẳng hỏi.

Nếu như chỉ có một viên, vậy thì hắn không thể vui rồi.

Linh quả này, chỉ có thể thuộc về một mình Diệp Viễn.

Dạng thiên địa linh quả này, không có phẩm cấp, so với một trăm viên đan dược thì hữu dụng hơn nhiều, giá trị căn bản là không thể nào dùng Thần Nguyên Thạch để đong đếm.

Mỗi một cảnh giới nhỏ của Chân Thần Cảnh, thật sự muốn tu luyện từng bước, ở dưới tình trạng dùng đan dược, không mất đến hơn nghìn năm là tuyệt đối không nói chơi.

Có Huyền Thiên Nhất Khí quả, chẳng khác gì bớt được nghìn năm khổ tu!

Diệp Viễn nói: “Ba viên! Chuyện phân chia để lát hãy nói, bên cạnh Huyền Thiên Nhất Khí Quả này có một Hắc Thi bảo vệ! Hắc Thi này không đơn giản, ta dụ nó đi, Tống Ngọc, ngươi dẫn bọn họ đi hái!”

Vẻ mặt Tống Ngọc hưng phấn, nếu là ba viên thì hắn nhất định có thể được chia một viên.

Nếu như thế thì hắn đột phá đến Chân Thần tầng bốn, dường như là chuyện ván đã đóng thuyền.

“Được, ngươi cẩn thận một chút!” Tống Ngọc cười nói.

Diệp Viễn gật đầu, chậm rãi đi về phía bên kia.

Hiển nhiên Hắc Thi cũng phát hiện ra Diệp Viễn, có điều nó cũng không lập tức phát động tấn công, mà dùng con mắt đen như lỗ đen, gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Viễn.

Lông mi Diệp Viễn giương lên, kinh ngạc nói: ‘Hắc Thi này, dường như đã sinh ra một tia linh trí, thực sự là khó tin. Xem ra, đây là tác dụng của Huyền Thiên Nhất Khí Quả.”

Hắn cứ không nhanh không chậm đi tới gần Hắc Thi, khí tức trên người Hắc Thi kia càng ngày càng cường đại, cả người vận sức chờ phát động, giống như là con hổ bị chấn kinh.

Cuối cùng, khí Diệp Viễn đi tới trước người nó cách mười trượng, Hắc Thi không chịu được nữa, đột nhiên lao đến tấn công về phía Diệp Viễn.

Oanh!

Một đòn đối đầu kịch liệt, Diệp Viễn và Hắc Thi đều lui về sau hơn mười bước.

Thực lực ngang nhau!

Có điều, mặc dù Diệp Viễn có chiến giáp Thanh Hồng bảo vệ, lúc này nội phủ cũng điên đảo.

Đỉnh phong sơ kỳ cấp sáu!


Trong lòng Diệp Viễn cả kinh, rốt cuộc cũng biết phạm vi thực lực của Hắc Thi này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK