Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn nữa Tô Hỗ càng nghĩ càng cảm

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

thấy, điêu Diệp Viền nói rất có khá năng là thật. Chỉ là nếu đổi lại là hắn, chắc hẳn hắn sẽ không nghĩ ra được những điều này.

Lúc này, Tô Hỗ không còn chút hoài nghi nào đối với Diệp Viễn, thậm chí hắn còn cảm thấy có phần kính nể người thiếu niên đang ở trước mặt hắn này.

Người thiếu niên này không chỉ có thực lực mà khả năng tư duy cũng hơn người!

Sợ rằng các lão tổ của liên minh cũng chưa hề nghĩ tới bước này.

Phải mất một lúc lâu sau, Tô Hổ mới định thần trở lại, lúc này hẳn đã nhìn Diệp Viễn bằng con mắt khác hoàn toàn.

“Vậy… Diệp công tử, bây giờ chúng ta nên làm thế nào? Lẽ nào để võ giả trong toàn thành chết ở đây sao?” Tô Hỗ hỏi kế sách đối phó.

Diệp Viễn cười nói: “Nếu như liên minh định bỏ rơi Xích Quang Thành, thì ta đã không tới! Nếu đã tới, đương nhiên ta sẽ có cách để đưa mọi người bình an thoát ra!”

Tô Hỗ cũng là người thông minh, chỉ là người trong cuộc thường không thể nhìn thấu một số chuyện.

Lúc này nghe Diệp Viễn nói như vậy, hắn lập tức hiểu ý, nhưng cũng có phần kinh ngạc hỏi lại: “Ý của Diệp công tử là… chúng ta phá vây? Không được không được! Ngươi không biết người của Cuồng Phong giới mạnh thế nào đâu, chúng ta không phải là đối thủ của bọn chúng! Một khi phá vây, cho dù chúng ta có thể thoát được, nhưng cũng sẽ chẳng còn mấy người lành lặn.”

“Ha ha, ngươi thật thiếu hiểu biết! Diệp huynh đã từng đi qua Vương Thành của Cuồng Phong giới, ngươi nói xem huynh ấy còn không hiểu võ giả Cuồng Phong giới là người như thế nào hay sao?”

Cơn giận của Tân Nham tích tụ đã lâu nhưng vẫn chưa tìm được nơi để phát tiết. Cho nên lúc này hắn không ngần ngại mà phản bác lại ngay.

Tuy bây giờ mấy người bọn họ chịu làm tuỳtùng, nhưng tính khí cao ngạo đã ăn sâu vào máu của bọn họ.

Bọn họ phục Diệp Viễn, không có nghĩa là bọn họ cũng sẽ phục một chủ thành là Hồn Hải cảnh nhỏ bé như vậy.

Quả nhiên, mặt Tô Hỗ biến sắc khi nghe nói Diệp Viễn đã từng đi tới Vương Thành của Cuồng Phong giới.

“Diệp… Diệp công tử đã từng đi qua Vương Thành sao?” Tô Hỗ thất kinh hỏi lại.

Chiến tranh diễn ra tới lúc này, võ giả của Vô Biên giới cũng biết một vài thông tin về Cuồng Phong giới.

Và một trong số đó là Vương Thành, bởi nó quá nổi tiếng!

Vừa nghĩ tới việc Diệp Viễn có thế không chút tổn hại nào quay trở về khi đã đi qua Vương Thành, làm sao Tô Hỗ không ngạc nhiên cho được?

Diệp Viễn gật đầu cười nói: “Không phải không thể đánh bại võ giả Cuồng Phong giới, khi chúng ta tới đây không phải đã giết chết rất nhiều người của bọn chúng rồi sao? Chỉ cần thế lực của chúng ta đủ mạnh thì còn gì phải sợ bọn chúng?”

Mặt Tô Hổ biến sắc không biết bao nhiêu lần, cuối cùng cũng chỉ đành than vãn nói: “Diệp công tử, không còn cách nào khác nữa sao?”

Diệp Viễn lắc đầu nói: “Mục đích của Cuồng Phong giới là giết người, cho nên cách ứng phó tốt nhất của chúng ta hiện nay chính là không để bọn chúng giết chết! Bây giờ chúng ta bảo toàn lực lượng là để chờ ngày phản công!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK