Trừ hai vị này, người khác cũng nhao nhao mở miệng.
Chu Cân Hạo đứng ở đó, trên mặt lộ ra thần sắc do dự, ánh mắt lại không ngừng nhìn về phía Diệp Viễn.
Trong lòng mọi người thất kinh, Tông Sư trong lòng Chu Vân Hạo này ngưỡng mộ, hiển nhiên cũng là Diệp Viễn.
Diệp Viễn này, rốt cuộc có ma lực gì mà có thể khiến cho những thiên tài này bỏ qua cường giả Tổ Cảnh mà chọn hắn?
Rất nhanh, trừ hai vị cường giả Tổ Cảnh, các Tông Sư khác nhao nhao tỏ thái độ, đưa ra rất nhiều điều kiện, nỗ lực mời chào Chu Vân Hạo.
Chỉ có một mình Diệp Viễn, im lặng không nói, giống như những thứ này không hề liên quan đến hắn.
Trong lòng Diệp Viễn hiểu rõ, những thiên tài này là nhìn thấy biểu hiện của Ninh Tư Ngữ nên mới có thể như vậy.
Chỉ cần không phải kẻ ngốc, là có thể nhìn ra Diệp Viễn có cách dạy đồ đệ, cường đại hơn nhiều so với những người được gọi là Tổ Cảnh kia.
Sau khi thoáng do dự một chút, Chu Vân Hạo vẫn là lựa chọn Diệp Viễn.
Lần này, một đám Thiên Tôn giật mình.
Có Tông Sư, thậm chí đã xệ mặt xuống, hứa hẹn rất nhiều điều kiện, nhưng Chu Vân Hạo vẫn như trước lựa chọn Diệp Viễn!
Sau đó, người thứ chín!
Người thứ mười!
…
Người thứ hai mươi!
Hai mươi người đứng đầu tổ ngũ tinh, toàn bộ đều lựa chọn Diệp Viễn.
Chỗ người của Tông Sư và các các cường giả Thiên Tôn khác, tròng mắt đều sắp rớt ra ngoài.
Cảnh tượng như thế này, ở các đại hội Vân Đan lần trước, vẫn là lần đầu tiên xuất hiện.
Dù sao, trước đây, cho dù có cường giả Tổ Cảnh như Đan Ngọc Thiên Tôn, rất nhiều thiên tài xếp hạng thấp đều tự biết mình, biết rõ không có khả năng được chọn, cho nên chọn các Tông Sư khác.
Nhưng mà lần này, hai mươi người lại đều không ngoại lệ lựa chọn Diệp Viễn.
Chấn động như vậy, quá cường liệt.
Ngay cả Phiêu Vũ Thiên Tôn cũng là vô cùng ngạc nhiên nhìn về phía Diệp Viễn, trong ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc.
Hắn không có đố kị, chỉ là kinh ngạc.
Phải biết, hắn ở ngay trước mặt mọi người đánh bại Đan Ngọc Thiên Tôn là người đứng đầu Nam giới, mà lại không có một thiên tài nào chọn mình.
“Đây… rốt cuộc là vì sao?”
“Không thể nào hiểu được! Thật sự là không thể nào hiểu được! Cho dù thiên tư hắn tuyệt luân, cũng chẳng qua chỉ là một đan thần lục tinh, cảnh giới cũng chưa đến Tổ Cảnh, nhưng vì sao không ai chọn hai đại Thiên Tôn Đan Ngọc, Phiêu Vũ?”
“Những tiểu tử này, lẽ nào đầu óc hỏng hết rồi?”
…
Những cường giả Thiên Tôn kia không kìm chế được nghi hoặc trong lòng mình, nghị luận ầm ĩ.
Đối với những đan thần thất tinh này mà nói, nhận đồ đệ chỉ là một chuyện nhỏ, chuyện lớn chân chính là đỉnh phong đan hội.
Còn về đại hội Vân Đan, bọn họ nhiều lắm chỉ là xem một chút xem lần này có mấy thiên tài tương đối chói mắt.
Bọn họ sao ngờ được, hành động của đám thiên tài trẻ tuổi này lại bởi vì một tiểu cô nương?
Trong mắt Thiên Tôn chủ trì tràn đầy chấn động, hắn vẫn là lần đầu tiên gặp phải tình huống như vậy.
Hắn hít sâu một hồi, mạnh mẽ áp chấn động trong lòng xuồng, mở miệng nói tiếp: “Tiếp theo, tổ lục tinh, Vân Dịch.”
Tổ lục tinh, Vân Dịch chậm rãi ra khỏi hàng.
Mọi người đều biết, người nổi tiếng nhất tới rồi.