Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người rời khỏi phạm vi của trấn nhỏ ở chân núi phía nam, trực tiếp đi vào Tử Cực điện, vội vã đi về phía trước.

Mấy ngày sau, Tử Cực điện đi tới một thung lũng.

Bỗng nhiên, Tử Cực điện giống như rơi vào một vũng bùn, không thể nào đi thêm một bước nữa.

“Đại nhân, xảy ra chuyện gì vậy?” Ninh Thiên Bình kinh ngạc nói.

Diệp Viễn nhíu mày lại, nói: “Xem ra, có vài cái đuôi nhỏ không thu dọn sạch sẽ, lại tìm đến rồi. Đi, đi ra xem một chút.”

“Vút vút vút…”

Thân hình hai người vừa mới hiện ra, hơn mười đạo mũi tên phá không mà đến dệt thành một lưới tên dày đặc.

Ninh Thiên Bình biến sắc, hô lớn: “Đại nhân, cẩn thận!”

Nếu như là lúc bình thường, đương nhiên bọn họ có thể né tránh mũi tên này.

Nhưng mà bây giờ, bọn họ rơi vào trong vũng bùn, thân hình bị hạn chế cực lớn.

Diệp Viễn phát hiện, ngay cả pháp tắc không gian cũng không sử dụng được!

Rõ ràng, bọn họ rơi vào một toà trận pháp cường đại.

Đáng chết là, sau khi những mũi tên nhọn này xuyên vào trận pháp, cũng không giảm tốc độ như bọn họ mà còn nhanh hơn vài phần!

Thời cơ phi tới vừa đúng, thậm chí ngay cả thời gian để đi vào Tử Cực điện cũng không có.

Thế ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên Diệp Viễn hét lên một tiếng.

Kim quang trên người hắn nổi dậy, đường vân màu lam ảm đạm phảng phất như lập tức sống lại, chạy khắp người Diệp Viễn.

Giờ khắc này, Diệp Viễn cảm giác trên người mình tràn ngập sức mạnh.

Tiếng gầm cuồng bạo, xông thẳng tới chân trời!

Long Thần Chi Âm đã lâu không gặp!

Ninh Thiên Bình ở bên cạnh vô cùng chấn động nhìn một màn này.

Hắn hoàn toàn không ngờ được, đại nhân còn có loại đòn sát thủ này.

Sóng âm khủng bố tản ra, mười đạo mũi tên nhọn kia trực tiếp bị chấn động vỡ nát.

Đối với uy lực của Long Thần Chi Âm, Diệp Viễn cũng không ngờ được sẽ mạnh như vậy.

Hiển nhiên, những mũi tên kia là được đặc chế, là đỉnh phong Thiên Thần Khí, tính chất cực kỳ cứng rắn.

Hơn nữa, dưới sự củng cố của trận pháp, mũi tên có thể không chịu ảnh hưởng của tòa đại trận này, xuyên qua như thường.

Vốn Diệp Viễn chỉ muốn thông qua Long Thần Chi Âm thay đổi quỹ tích của mũi tên, không ngờ được lại trực tiếp đập vỡ.

Một tiếng gầm chấn động đập vỡ Thiên Thần Khí, uy lực của Long Thần Chi Âm này là có bao nhiêu cường đại chứ?

Trong lòng Diệp Viễn mừng rỡ như điên, hắn biết, nhất định là do những đường vân màu lam kia.

Tránh thoát được một lớp tập kích này, mồ hôi toàn thân Ninh Thiên Bình đã ướt nhẹp.

Hắn biết, vừa rồi đã đi một vòng qua Quỷ Môn Quan rồi trở về.

Nếu như không phải Diệp Viễn, bây giờ hắn đã bị bắn thành cái sàng.

Ở ngoài đại trận, một đám người xuất hiện trên sườn núi.

Hướng Vân Phi gầm thét lên: “Hà lão đại, mỗi ngày ngươi nói khoác với ta Phá Phong Tiễn của ngươi có bao nhiêu lợi hại, đây chính là chỗ lợi hại của cái trận pháp này sao? Một tiếng gầm của tiểu tử kia, toàn bộ mũi tên của ngươi đã vỡ nát! Toàn bộ vỡ nát! Ta đưa tất cả tài sản cho các ngươi, bây giờ ngươi lại lấy kết quả thế này trả cho ta?”

Bọn họ ở ngoài đại trận, căn bản không cảm giác được uy lực Long Thần Chi Âm của Diệp Viễn.

Cho nên Hướng Vân Phi cảm thấy, Phá Phong Tiễn của Hà lão đại này chính là khoác loác, uy lực căn bản là không được.

Hà lão đại là một thổ phỉ vô cùng lợi hại ở gần vương thành Xuyên Cát.

Đương nhiên, cũng là một thổ phỉ tiếng xấu vang xa.

Bọn họ tới vô ảnh đi vô tung, bình thường chặn giết một vài thương nhân vãng lai và cường giả, cường giả chết trong tay bọn họ đếm không hết.

Có người nói, bọn họ còn từng giết qua cường giả Thần Quân tầng bảy!

Gia hỏa này, thậm chí thực lực còn không dưới ba thế lực.

Con đường này Hướng Vân Phi rất điên cuồng, hắn tốn hao không ít tinh lực, cuối cùng liên lạc được với đám thổ phỉ này.

Hắn đưa toàn bộ tài sản của mình giao cho lão đại Hà Thiên Tường, mời bọn họ động thủ chặn giết Diệp Viễn.

Đương nhiên, chút tài sản kia, Hà lão đại cũng không để vào mắt.

Nhưng mà lúc Hướng Vân Phi nói tin tức Diệp Viễn có Tử Cực điện cho Hà lão đại, hắn động tâm rồi.

Loại Huyền Bảo không gian phi hành bậc này, hơn nữa, còn ít nhất là Thiên Thần Huyền Bảo, bọn họ sao có thể không động tâm.

Thế là, sau khi đoàn người này theo sát Diệp Viễn, đi tới gần Thông Thiên Sơn, đã mai phục ở Hạp cốc này.

Hạp cốc này là con đường nhất định phải đi qua nếu muốn về vương thành Xuyên Cát, Diệp Viễn trở về, khẳng định sẽ đi qua nơi này.

Nhưng mà, thực lực của tên thổ phỉ Hà lão đại này cũng không mạnh, cường đại chân chính của bọn họ chính là tòa trận pháp và Phá Phong Tiễn này.

Tòa trận pháp này là một trận pháp thần đạo cấp bốn đỉnh phong cường đại, cho dù là cường giả hậu kỳ Thần Quân Cảnh rơi vào bên trong cũng khó thoát thân.

Bọn họ đúng là đã từng giết cường giả Thần Quân tầng bảy, chính là dựa vào thần trận Hỗn Nguyên Huyền Thủy Khốn này!

Hướng Vân Phi cũng chính là nhìn trúng đại trận này của Hà lão đại, nên mới có thể tìm hắn tới ra tay.

Không ngờ được, một đòn sát chiêu này lại bị Diệp Viễn làm cho vỡ nát, hắn sao có thể không giận.

Hà lão đại lạnh lùng liếc nhìn Hướng Vân Phi, nói: “Hướng Vân Phi, ngươi dám hét lên với lão tử? Ngươi cho rằng, ngươi còn là cường giả Thần Quân tầng năm kia sao?”

Hướng Vân Phi biến sắc, nhất thời tức giận tiêu giảm đi không ít, có điều vẫn là cả giận nói: “Ngươi làm hỏng chuyện, ta xem bây giờ ngươi làm thế nào!”

Hà lão đại cau mày, hừ lạnh nói: “Thần trận Hỗn Nguyên Huyền Thủy Khốn phối hợp với Phá Phong Tiễn, trừ phi thực lực đạt tới Thần Quân tầng tám, nếu không tuyệt đối không thể nào phá được! Ngươi cho rằng, một tiếng gầm vừa rồi của hắn đơn giản như vậy sao? Phá Phong Tiễn của lão tử, mỗi một cái đều là đỉnh phong Thiên Thần Khí, toàn thân được làm từ Thiên Vẫn Huyền Băng Thiết! Hơn mười mũi tên, cho dù là thần tiên cũng khó tránh! Tiểu tử này, rất khó giải quyết!”

Hướng Vân Phi dần dần tỉnh táo lại, dường như phát hiện thực sự là tự mình nghĩ đơn giản rồi.

Đỉnh phong Thiên Thần Khí, cho dù là mình ở thời kỳ đỉnh cao, muốn một tay đánh vỡ một kiện cũng là rất khó, chứ đừng nói là mười mấy kiện.

Nhưng mà Diệp Viễn, lại chỉ một tiếng gầm mà làm vỡ nát mười mấy mũi tên, đương nhiên tiếng gầm này sẽ không đơn giản như vậy.

“Vậy bây giờ phải làm sao?” Sắc mặt Hướng Vân Phi âm trầm nói.

Hà lão đại nói: “Yên tâm đi, chút thực lực ấy của hắn, căn bản không phá nổi thần trận Hỗn Nguyên Huyền Thủy Khốn! Đại trận này rất lợi hại, còn có tác dụng cắn nuốt thần nguyên, không phải ngươi nói trên tay hắn có rất nhiều Thần Nguyên Thạch sao, ta xem hắn có thể chống đỡ đến khi nào! Rơi vào thần trận Hỗn Nguyên Huyền Thủy Khốn, hắn có chắp cánh cũng không bay được!”

Nghe lời này, mặt Hướng Vân Phi lộ vẻ vui mừng.

“Hướng Vân Phi, ngươi tốt lắm! Nếu ngươi đã tìm trợ thủ tới mai phục Diệp mỗ, vậy thì hãy chuẩn bị nhận lửa giận của Diệp mỗ đi!”

Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Viễn từ trong đại trận truyền ra.

Hướng Vân Phi biến sắc, không ngờ được Diệp Viễn lại trực tiếp đoán được là hắn.

Có điều, vừa nghĩ tới Diệp Viễn rơi vào trong đại trận, nhất thời an lòng không ít, hắn cười lạnh nói: “Tiểu tử, thần trận Hỗn Nguyên Hồn Thủy Khốn này là cho dù Thần Quân tầng bảy bị vây ở trong cũng không thể thoát thân! Ta muốn xem xem, lửa giận của ngươi là cái gì! Lại muốn lấy Thần Quân Huyền Bảo ra nổ sao? Ta muốn xem xem, ngươi có bao nhiêu Thần Quân Huyền Bảo!”

Hà lão đại nghe vậy, cũng cười lạnh nói: “Tiểu tử, rơi vào thần trận Hỗn Nguyên Huyền Thủy Khốn, ngươi hãy an tâm chờ chết đi! Pháp tắc không gian của ngươi quá yếu, căn bản không phá nổi trận pháp này.”

“Vậy sao? Vậy… bây giờ, sẽ để các ngươi nhìn một chút lửa giận của bổn thiếu!”

Giọng nói của Diệp Viễn nhàn nhạt truyền tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK