Sau khi Diệp Viễn đi khỏi, bóng dáng của Ý Hàm hiện ra.
“Thiên Tinh đại nhân, không ngờ ngài lại sử dụng Huyết Hồn Chú!” Ý Hàm hơi ngạc nhiên nói.
Huyết Hồn Chú vô cùng lợi lại, ngay cả một cường giả cảnh giới Ma Quân trúng chiêu cũng sống không bằng chết, không có cách nào phản kháng.
Dùng để đối phó với Diệp Viễn thì không khác gì dùng dao mổ trâu để giết gà.
Hơn nữa, việc chuẩn bị nguyên liệu cho Huyết Hồn Chú vốn cần tiêu hao rất nhiều sức người, sức của mới có thể luyện chế thành công.
Một chén Huyết Thần Trà chính là bảo vật vô giá.
Cho dù là Huyết Diêm điện cũng rất ít khí sử dụng nó.
Huyết Hồn Chú chủ yếu được dùng để đối phó với những nhân vật vô cùng lợi hại.
Thiên Tinh cười nhạt nói: “Dùng Huyết Hồn Chú đối phó với một người có khả năng trở thành Dược Tổ, có gì mà không đáng!”
Ý Hàm vẫn hơi lo lắng nói: “Thằng nhóc này thà chết chứ không chịu cúi đầu, liệu Huyết Hồn Chú có tác dụng không?”
Thiên Tinh cười to, nói: “Có tác dụng không? Ngươi bỏ chữ cuối cùng đi! Trước đây từng có một người gần đạt tới cảnh giới Ma Vương, sau khi bị trúng Huyết Hồn Chú, hắn ta giống như một con chó nằm bò trước mặt Điện Chủ đại nhân cầu xin. Thằng nhóc này là Ma Tướng, ngươi cảm thấy có tác dụng hay không?”
Ánh mắt của Ý Hàm đông cứng lại, vô cùng kinh ngạc.
Gần tới cảnh giới Ma Vương, một người lợi hại như vậy?
Vậy mà ở trước Huyết Hồn Chú lại không có một chút năng lực phản kháng nào.
Ý Hàm biết Huyết Hồn Chú rất lợi hại, nhưng không biết Huyết Hồn Chú lợi hại đến mức này.
Thiên Tinh lấy ví dụ này làm cho nàng có một cái nhìn đúng đắn hơn.
Thiên Tinh tiếp tục nói: “Huyết Hồn Chú sẽ không gây chết người, nhưng sức mạnh nguyền rủa của vô số oan hồn cũng sẽ làm cho hắn không chịu nổi. Đêm nay sẽ cho thằng nhóc kia trải nghiệm một chút, ta nghĩ hắn sẽ nhanh chóng chủ động tới tìm ta thôi, ha ha ha…”
Càng nói càng hưng phấn. Thiên Tinh không nhịn được cười to.
Huyết Diêm điện có thể chiêu mộ được một thiên tài đan đạo gây ra Đại Đạo Thiên m, Thiên Tinh làm sao có thể không vui được?
“Nhưng mà liệu hắn có biết chúng ta động chân động tay không?” Ý Hàm hỏi.
“Ha ha, thằng nhóc này mặc dù kiêu ngạo, khó dạy nhưng lại cực kỳ thông minh! Chỉ cần hắn trúng Huyết Hồn Chú thì chắc chắn biết chuyện này có liên quan tới chúng ta.” Thiên Tinh nói.
Đêm đó, Diệp Viễn tiếp tục suy nghĩ ở trước Tiểu Thông Thiên Sơn, thúc đẩy tầng công pháp thứ ba của ‘Hỗn Độn Thông Thiên Chân kinh’.
Đột nhiên, Trấn Hồn Châu rung động.
“Ha ha, đến rồi, đến rồi! Lão già kia tự cho mình là thông minh.”
Vô Trần cười lạnh, Trấn Hồn Châu lặng lẽ ra khỏi ý thức của Diệp Viễn, lơ lửng trên đỉnh đầu hắn.
Trấn Hồn Châu phát ra ánh sáng màu đỏ sẫm, vô cùng quỷ dị.
Mà bên trong Trấn Hồn Châu, Vô Trần lại cười ha hả: “Sức mạnh nguyền rủa của Huyết Hồn Chú thật sự tốt nha. Nhờ nó mà ta đã có thể khôi phục đến cấp 3 rồi!”
Diệp Viễn vẫn đắm chìm trong suy nghĩ, không hề biết chuyện xảy ra bên ngoài.
Vô Trần đã từng nói với hắn, cũng không cho hắn xen vào chuyện này, hắn chỉ tập trung tu luyện.
Trấn Hồn Châu ở bên trong ánh sáng màu đỏ sẫm càng ngày càng mạnh.
Cả người Vô Trần bị bao quanh bởi ánh sáng màu đỏ sẫm, nhìn có vẻ hơi quỷ dị.
Nhưng mà khí tức của hắn lại dần dần mạnh lên.
Trong mật thất, trán Thiên Tinh dần chảy đầy mồ hôi.
“Sức chịu đựng của thằng nhóc này giỏi thật, đến bây giờ mà vẫn chịu thua!”
Muốn kích hoạt Huyết Hồn Chủ phải lấy hồn lực của chính mình để dẫn oán niệm bên trong Luyện Hồn Đăng đi ra.
Người bị trúng lời nguyền không thể nào ngoan ngoãn chịu thua, đối phương chắc chắn sẽ dùng hồn lực của chính mình để ngăn cản sức mạnh nguyền rủa.
Khi đối phương hoàn toàn từ bỏ kháng cự, Thiên Tinh sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, không cần tiêu hao nhiều hồn lực như vậy.
Thiên Tinh hoàn toàn không ngờ được, một Ma Tướng nho nhỏ mà có thể chịu đựng lâu như vậy.
Hắn đâu có biết, đối thủ của hắn không phải là Diệp Viễn, mà là một lão quái vật không biết đã sống bao lâu.
Không chỉ thế, lão quái vật này còn là khắc tinh của Huyết Hồn Chú.
Hiện tại Vô Trần đang vui vẻ hấp thu sức mạnh nguyền rủa.
Diệp Viễn vẫn đang đắm chìm ở bên trong tu luyện công pháp, không thể tự kiềm chế.
“Đúng là thiên tài có thể dẫn động Đại Đạo Thiên m có khác, với nghị lực và hồn lực như thế này cơ bản không phải là một Ma Tướng bình thường.” Thiên Tinh thầm thở dài nói.
Cuối cùng Thiên Tinh cũng cảm thấy hồn lực buông lỏng, chắc hẳn đối phương đã từ bỏ kháng cự.
Khóe miệng của Thiên Tinh hiện lên một nụ cười, nói: “Ha ha, mặc dù ngươi rất có tố chất, nhưng nếu trúng Huyết Hồn Chú cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời. Thôi, đêm nay chỉ dằn vặt ngươi một canh giờ. Nếu ngày mai ngươi không đến, vậy thì ngày mai lại tiếp tục!”
Sau một canh giờ, Thiên Tinh cảm thấy hài lòng mà dừng lại.
Trong tưởng tượng của hắn, bây giờ Diệp Viễn đang quỳ rạp trên mặt đất, không có một chút sức lực nào.
Đêm hôm sau, Thiên Tinh phải mất rất nhiều sức lực mới giải quyết được Diệp Viễn.
Năm ngày liên tục trôi qua, Thiên Tinh cảm thấy sắp không chịu đựng nổi nhưng Diệp Viễn vẫn chưa tới nhận thua.
Ý Hàm cảm thấy hơi sốt ruột nói với Thiên Tinh: “Thiên Tinh đại nhân, liệu thằng nhóc này giở trò gì không? Có khi nào hắn không trúng Huyết Hồn Chú không?”
Sắc mặt Thiên Tinh trầm xuống, nói: “Nói linh nói tinh! Chính mắt lão phu nhìn thấy hắn uống Huyết Thần trà, lẽ nào một Ma Tướng nho nhỏ lại có thể qua mắt ta được hay sao?”
Ý Hàm nghĩ lại, cũng cảm thấy không có khả năng.
Thế nhưng bọn họ không thể hiểu nổi tại sao một Ma Tướng nho nhỏ lại có thể chịu đựng được đến năm ngày?
“Ta không có ý đó, ý của ta là…”
“Không cần nói gì nữa! Thằng nhóc này có thể dẫn động Đại Đạo Thiêm m thì vốn dĩ không tầm thường. Tối hôm nay ta sẽ gia tăng độ mạnh của Huyết Hồn Chú. Ta sẽ cho hắn biết thế nào là đau khổ thật sự! Ta không tin hắn còn có thể không khuất phục!” Thiên Tinh lạnh lùng nói.
Mà lúc này, trong không gian Trấn Hồn Châu, mấy buổi tối này Vô Trần hấp thu sức mạnh nguyền rủa đã giúp hắn khôi phục lại trạng thái cấp độ ba.
“Quy Vân, ta không thể hưởng lợi một mình được, tối nay đổi cho ngươi. Sức mạnh nguyền rủa này cực kỳ tốt, chỉ một buổi tối cũng đủ để ngươi đột phá đến tam tinh!” Vô Trần cười to nói.
Sức mạnh của Quy Vân đã sớm đạt được mức độ cao nhất của nhị tinh.
Bây giờ có Vô Trần hỗ trợ, chuyện đột phá tam tinh cũng là chuyện tất nhiên.
Quy Vân nghe thấy vậy thì mừng rỡ nói: “Cảm ơn tiền bối!”
Vô Trần cười nói: “Ngươi với ta thì cần gì phải khách sao như thế. Đến đây, chuẩn bị đột phá tam tinh đi!”
…
Lại một đêm nữa trôi qua, hồn lực của Thiên Tinh cũng đã gần kiệt quệ.
Nhưng mà cũng bởi vì thế mà hắn càng có lòng tin vào tương lai của Diệp Viễn.
Thiên tài có khả năng trở thành Dược Tổ, tất nhiên không tầm thường.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Viễn từ bên trong không gian Trấn Giới Bi ra ngoài.
“Chủ nhân!” Quy Vân khom người thi lễ với Diệp Viễn nói.
Hai mắt Diệp Viễn sáng lên, vui vẻ nói: “Ngươi đột phá rồi sao?”
Quy Vân cũng cười nói: “Nhờ có Vô Trần tiền bối giúp đỡ, tối hôm qua lợi dụng sức mạnh nguyền rủa giúp ta thuận lợi đột phá thành tam tinh!”
Diệp Viễn nghe vậy cười to: “Lão già này, đúng là cho chúng ta một một quà lớn! Cũng đến lúc chịu thua rồi, nếu không sợ rằng lão già kia sẽ phát điên mất!”