Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng không biết là qua bao lâu, Triệu Thiên Dận bông nhiên giật mình một cái, cuối cùng ánh mắt cũng khôi phục lại được một chút thần thái.

Triệu Thiên Dận trầm mặt xuống, lông mày không khỏi nhíu lại.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Giờ khắc này, nhiệt độ toàn bộ quáng trường dường như cũng giâm xuống rất nhiều, khiến cho người ta không khỏi rùng mình một cái.

Lúc này hắn vẫn còn đang giữ nguyên tư thế quỳ, rất hiến nhiên vừa rồi đã phát sinh ra chuyện gì đó không hề vui vẻ.

“Vừa rồi… đã xảy ra chuyện gì?”

Triệu Thiên Dận hỏi Đinh Lương.

Mặc dù Đinh Lương là võ giả Thần Du Cảnh nhưng nghe xong câu này cũng cảm thấy hàn ý lạnh cả người đánh tới.

“Chuyện này…” Đinh Lượng lộ vẻ mặt khó xử.

“Nói!” Triệu Thiên Dận trầm giọng quát.

Đinh Lương bất đắc dĩ, chỉ đành kể lại một lượt chuyện vừa rồi.

Mỗi khi hắn nói một chữ, sắc mặt Triệu Thiên Dận lại đen thêm một phần. Đợi đến khi hắn nói xong, sắc mặt Triệu Thiên Dận đã đen như than cốc rồi.

“Ngoại trừ nhất mạch Tê Hà Sơn và Tiêu Trường Phong của Tiêu gia, những người biết chuyện này đều đã chết hết. Trước khi đi, Tinh Uyên đại nhân có nói, hắn sẽ tiết chế đám đệ tử và Tiêu Trường Phong, tuyệt đối sẽ không nói việc ngày hôm nay ra ngoài. Hơn nữa hắn còn nói, công hội luyện dược sư sẽ chân thành hợp tác với hoàng thất, cung cấp viện trợ toàn bộ về mặt đan được!” Đinh Lương bổ sung thêm.

Cách đó không xa, nằm trong đám thi thể trên mặt đất, trong đó còn có hai võ giả Hồn Hải cảnh.

Sắc mặt Triệu Thiên Dận cũng từ từ tốt lên một chút, nhưng vẫn trầm mặt như cũ nói: “Việc này ngươi làm rất tốt! Xem ra, Tiêu Trường Phong đã gia nhập làm môn hạ của Tinh Uyên, đây lại là một chuyện khó giải quyết.”

Đối với Triệu Thiên Dận mà nói, Tinh Uyên đúng thật là một con nhím, không dễ ăn chút nào.

Thân là người đứng đầu một giới, Triệu Thiên Dận biết rõ sự cường đại của công hội luyện dược sư.

Bất luận là ở phương diện nào, hội trưởng của công hội luyện dược sư cũng là địa vị vô cùng được tôn sùng.

Mặc dù Cuồng Phong giới thuộc hắn quản lý, nhưng nếu như thật sự giết chết Tinh Uyên, Thần Vực nhất định sẽ truy cứu xuống.

Võ giả Vô Lượng cảnh là vô địch ở Cuồng Phong giới không sai, nhưng nếu tính ở Thần Vực thì lại quá bình thường.

Trừng phạt của công hội luyện dược sư thuộc Thần Vực, không phải là cái mà một võ giả Vô Lượng cảnh cỏn con như hắn có thể gánh chịu được.

Đinh Lương nói: “Nếu như Tinh Uyên đã muốn chân thành hợp tác với chúng ta, cho thấy rõ ràng hắn cũng không muốn quan hệ hai bên trở nên cường liệt thái quá. Hơn nữa công bố chuyện hôm nay với đại chúng cũng chẳng có gì tốt với bản thân hắn hết. Cho nên…”

Những lời sau đó Đinh Lương không nól, loại việc ra quyết định này, tất nhiên phải để đích thân Phong Hoàng tự suy xét.

Triệu Thiên Dận gật đầu: “Sự việc ngày hôm nay kết thúc ở đây, nếu còn xuất hiện tin đồn nhảm nào, giết không cần luận tội!”

“Rõ!

Cuồng Phong giới, Vân Mộng Sơn Mạch, có mấy thân ảnh bỗng từ hư không xuất hiện.

“Tiền bối, chúng ta đây là…”

Đối với nơi sương mù dày đặc này, Tiêu Như Yên vô cùng hoang mang.

Ly Nhi gật đầu đáp: “Nơi này là Vô Biên giới.”

“Nơi này chính là Vô Biên giới sao? Xem ra, đúng thật là sản vật phong phú hơn rất nhiều so với Cuồng Phong giới.” Tiêu Như Yên cảm thụ một chút linh khí nồng đậm, thoải mái nói.

Thế nhưng Ly Nhi lại lắc đầu: “Mặc dù tài nguyên ở Cuồng Phong giới thiếu thốn, nhưng đối với sự tôi luyện của võ giả, cương phong lại là thứ mà võ giả Vô Biên giới không hưởng thụ được. Từ lúc vừa ra đời, võ giả Cuồng Phong giới đã phải tu luyện trong hoàn cảnh gian khổ từng giờ từng khắc, thành tựu cũng mạnh hơn rất nhiều so với võ giả Vô Biên giới. Nếu muốn nói bên nào tốt hơn thì thật sự rất khó đánh giá.”

Tiêu Như Yên kinh ngạc nói: “Vậy Phong Hoàng bệ hạ hắn…”

Ly Nhi nhàn nhạt đáp: “Mị dân mà thôi! Những thứ mà Phong Hoàng biết, nhiều hơn so với những người bình thường rất nhiều! Thần Vực cũng không phải là nơi đất lành gì, hắn ở Cuồng Phong giới có thế hô phong hoán vũ, đến Thần Vực lại chỉ là tầng lớp võ giả thấp nhất. Xâm lấn Vô Biên giới, nói cho hay là vì võ giả Cuồng Phong giới mà suy nghĩ, sự thật còn không phải là vì tư lợi cá nhân sao?”

Tiêu Như Yên há to miệng nói: “Thì… thì ra là như vậy!”

“Đương nhiên… A…”

Ly Nhi đang nói chuyện, đột nhiên lông mày nhíu chặt, lộ ra bộ dáng vô cùng đau khổ.

Tiêu Như Yên kinh ngạc nói “Tiền bối, người… người không sao chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK