Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng như những gì ban đầu Thất Hải đã nói, có lẽ sẽ có một ngày, bọn họ sẽ cảm thấy tự hào vì lựa chọn đi theo Diệp Viễn!

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

“Tuy chỉ là truyền thuyết, nhưng chắc chắn độ khó của ba tầng cuối cùng sẽ còn vượt xa sức tưởng tượng của chúng ta. Vậy mà Diệp Viễn lại có thể liên tiếp vượt qua hai cửa ải khó như thế, thật đáng kinh ngạc!” Tân Nham nói.

“Ngay cả nhân vật tuyệt đỉnh như Đại Diễn Chân Quân, cũng chỉ có thể tiến vào được tầng thứ bảy. Còn bây giờ Diệp Viễn lại có thể tiến vào được tầng thứ chín, có thể thấy thành tích của đệ ấy ít nhất không kém là bao so với Đại Diễn Chân Quân?” Quách Đào Quần nói.

“Đó là điều đương nhiên! Từ xưa tới nay chưa từng có ai có thế tiến vào được tầng thứ chín. Không cần nói cũng biết, Diệp Viễn sẽ không kém cạnh Đại Diễn Chân Quân!” Tân Nham nói.

“Ha ha, không biết truyền thuyết về Diệp Viễn sẽ còn được lưu truyền ở Vô Biên giới chúng ta trong bao nhiên năm! Bây giờ ta lại thấy cũng không tồi nếu trở thành tùy tùng cho đệ ấy. Có lẽ sau khi đệ ấy lên tới Thần Vực, chúng ta cũng sẽ được thơm lây không chừng!” Quách Đào Quần nói tiếp.

“Ta khinh! Nhưng bây giờ ta lại thấy, Diệp Viễn là người vô cùng may mắn, chúng ta có thể thu hoạch được rất nhiều điều nếu như đi theo đệ ấy!” Tân Nham nói thêm.

Doãn Yên Hoa trầm mặc đứng bên cạnh gật đầu, tỏ ý tán đồng với ý kiến của hai người.

Còn Liễu Hồng tuy không nói gì, nhưng từ nét mặt của hắn cũng có thể thấy, hắn cũng đã không còn suy nghĩ đặt nặng vấn đề khi trở thành tùy tùng cho Diệp Viễn.

Thất Hải trước sau vẫn chưa lẽn tiếng, chỉ thấy hắn đang đứng ngấn người, cũng không biết là suy nghĩ điều

gì-

Bên trong tầng thứ chín, người mặc đồ đen đứng đối diện với Diệp Viễn, cảm thán nói: “Cuối cùng ngươi cũng đã tới, ta còn cho rằng ngươi sẽ lựa chọn rút lui!”

Diệp Viễn cười nói: “Ta chưa từng có thói quen rút lui bao giờ.”

“Ngươi cảm thấy dựa vào thực lực hiện giờ của ngươi, có thể vượt qua được tầng thứ chín không? Với trí thông minh của ngươi chắc cũng đoán ra được một chưởng này mạnh như thế nào, với thực lực hiện giờ của ngươi, sẽ không thể làm được việc này đâu! Hơn nữa cái giá phải trả nếu không vượt qua được tầng thứ chín này chính là cái chết! Ngươi là thiếu niên thiên tài nhất trong cả vạn năm nay, cho nên ta cũng không can tâm khi phải đích thân ra tay giết chết ngươi.” Người mặc đồ đen nói.

Sau khi tận mắt chứng kiến biểu hiện đáng kinh ngạc của Diệp Viễn, hắn cũng không nỡ xuống tay sát hại một thiên tài như vậy.

“Ha ha, không thử sao biết? Tiền bối, ra tay đi!” Diệp Viễn bình thản nói.

Người mặc đồ đen trầm mặc một hồi không nói gì, hắn đoán chẳc Diệp Viễn không thế vượt qua được tầng thứ chín là bởi hắn không thấy Diệp Viên có bất kỳ động tĩnh trong năm ngày cuối, mà chỉ thấy Diệp Viễn bế quan ngồi thiền!

Trước đó Diệp Viễn dùng ba ngày để tìm cách điều động sức mạnh của Chân Long, nói thực điều này cũng đã khiến người mặc đồ đen không khỏi kinh ngạc.

Thế nhưng điều khiến ông ta không thế giải thích được là tại sao trong năm ngày cuối, Diệp Viễn lại bế quan ngồi thiền!

Võ kỹ và cảm ngộ ý cảnh không giống nhau, lĩnh ngộ võ kỹ cần phải không ngừng khổ luyện.

Nhất là đối với võ kỹ của long tộc, càng phải dành nhiều thời gian tu luyện.

Không phải Diệp Viễn cho rằng có thể điều động được sức mạnh của Chân Long là có thế vượt qua được tầng thứ chín đấy chứ?

Việc dùng sức mạnh Chân Long để đánh ra một chưởng là khái niệm hoàn toàn khác so với việc dử dụng Bàn Long Phá Thiên Chưởng để tung ra một chưởng pháp!

Hoặc cũng có thể là, trong năm ngày qua, hắn không hề lĩnh ngộ được Bàn Long Phá Thiên Chưởng?

Cho dù là đứng từ góc độ nào, cũng thấy Diệp Viễn không có hy vọng vượt qua được tầng thứ chín.

“Ta khuyên ngươi từ bỏ đi! Tuy ta chỉ sử dụng hai mươi phần trăm công lực cho chưởng cuối cùng của Bàn Long Phá Thiên Chưởng nhưng ngươi cũng khó mà đối phó lại được. Nếu như ngươi có thể lĩnh ngộ được Bàn Long Phá Thiên Chướng thì may ra, cho dù không thể thắng, thì ít nhất cũng có thể bảo toàn tính mạng. Còn nếu ngươi chỉ lĩnh ngộ được cách điều động sức mạnh của Chân Long, song lại không thể nào sử dụng được Bàn Long Phá Thiên Chưởng, thì cũng không thể giữ nổi cái mạng của mình!” Trầm ngâm một hồi, người mặc đồ đen vẫn quyết lên tiếng khuyên ngăn.

Không phải người mặc đồ đen không coi trọng Diệp Viễn, mà là ngược lại.

Nhưng hắn cũng là người hiếu rõ uy lực của Bàn Long Phá Thiên Chưởng hơn ai hết!

Võ kỹ này quá cao siêu, nên Diệp Viễn không thể nào lĩnh ngộ được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK