Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vài năm sau, Diệp Viễn lấy sức của mình phong ấn hai thông đạo một lần nữa.

Mà lần này Diệp Viễn bày ra Lục Cực Phong Ấn Đại Trận, so với Đại Diễn Chân Tông hy sinh toàn bộ lực lượng của tông phái để bố trí đại trận lúc đó, còn kiên cố hơn!

Đại Diễn Chân Tông cũng chưa hoàn toàn lĩnh ngộ “Trận Đạo Tam Quyển”, nhưng mà Diệp Viễn đã hiểu được toàn bộ nội dung trong sách.

Lục Cực Phong Ấn Đại Trận lúc này đối với người khác mà nói cực kỳ huyền ảo khó hiểu, nhưng mà với hắn mà nói thì cũng không có nhiều khó khăn.

Nhìn thấy thông đạo hai giới lần nữa bị đóng chặt, Thất Hải và Ninh Nhất Hiền kích động không thôi.

Lần này, cuối cùng cũng xem như là vĩnh viễn trừ đi hậu hoạn rồi.

Thực lực của Thất Hải đã đến rất gần Vô Lượng cảnh, hắn có thể cảm nhận được năng lượng kinh người từ đại trận truyền tới, cho nên bội phục Diệp Viễn sát đất.

“Diệp Viễn, ngươi có công lao vĩ đại lại có công pháp đứng đầu. Nếu như không có ngươi, sợ rằng tòan bộ Vô Biên Giới đều đã trở thành huyết tinh chốn Tu La! Ta biết người giới chủ này của ta có chút không phù hợp với thực tế, nhưng mà ta vẫn muốn đại biểu cho võ giả của Vô Biên Giới, muốn nói một tiếng cảm tạ với ngươi!” Thất Hải vô cùng cảm khái nói.

Diệp Viễn cười nói: “Hải lão không nên tự trách. Đây vốn là một cuộc chiến không cân sức, hơn nữa bọn người Triệu Thiên Dận mưu đồ đã lâu, Vô Biên Giới binh bại cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Được rồi, chuyện ở nơi này đã xong, chúng ta cũng cần phải trở về rồi.”

Thất Hải chần chừ trong chốc lát, hỏi: “Diệp Viễn, chiến lực của ngươi đã vượt xa ra khỏi giới hạn của Vô Biên Giới, đã cỏ đủ thực lực để phi thăng. Không biết… ngươi dự định khi nào sẽ phi thăng?”

“A… đợi thêm một chút thời gian nữa đi. Ta đã sắp xếp Bạch Quang bế quan tu luyện, ta tính đợi hắn tu luyện đến cấp năm đỉnh phong, sẽ cùng với hắn phi thăng Thần Vực. Vừa đúng lúc ta có thể lợi dụng khoảng thời gian này để ở bên phụ mẫu cho thật tốt, mấy năm qua vẫn luôn phiêu bạt bên ngoài, ngược lại đã để lỡ rất nhiều cơ hội để tận hiếu.” Diệp

Viễn nói.

Thời gian nửa năm thoáng cái liền qua, trong thời gian nửa năm này, Diệp Viễn không có dành nhiều thời gian để khắc khổ tu luyện, mà là dùng nhiều thời gian hơn để đi chăm sóc phụ mẫu.

Từ khi hắn trọng sinh tới nay, cũng không có bao nhiêu thời gian chăm sóc cho Diệp Hàng và Nhậm Hồng Lăng, nên đã để cho bọn họ chịu khổ không ít.

Dành ra nửa năm thời gian để ở bên bọn họ, cũng coi như là để cho người trước tận hiếu.

Trong nửa năm này, tình thế ở Vô Biên Giới cũng thay đổi đến long trời lở đất.

Một tông môn tên là u Vân Tông, trở thành tông môn có địa vị tối cao ở Bắc Vực, thậm chí danh tiếng còn lấn át ba đại tông môn.

Mà cái u Vân Tông này, kỳ thật cũng chẳng có bao nhiêu cao thủ, nhưng mà tông chủ của bọn họ, lại là nhân vật đứng đầu tiểu thế giới này.

Người kia, chính là Diệp Viễn!

u Vân Tông lần nữa lập tông ở địa điếm cũ trên Bắc Vực!

Hành động này, đã hoàn thành tâm nguyện của môn nhân u Vân Tông!

Chỉ là nơi này ở trong đại chiến của hai giới, Lạc Thanh Phong cùng với một đám người đứng đầu u Vân Tông, vì che chở cho môn sinh, toàn bộ đã chết trận.

Sau đó Diệp Viễn bình định đại chiến của hai giới, những thiên tài đứng đầu tông môn như Thiên Vũ, Dịch Vô Cữu mới dám đứng ra nhờ cậy Diệp Viễn.

Dưới tình huống như thế, Diệp Viễn không thể không nể tình cũ nên đã trở thành tân tông chủ của u Vân Tông.

Kết quả là, tông môn chỉ có một vị võ giả Thần Du cảnh, nhưng đã trở thành đệ nhất tông môn ở Vô Biên Giới!

Diệp Viễn vì u Vân Tông mới chuẩn bị bố trị một đại trận cấp sáu, trong toàn bộ Vô Biên Giới uy lực có một không hai. Cho dù người có thực lực như Thất Hải cũng không có khả năng công phá tòa đại trận này.

Tòa đại trận này, tự nhiên trở thành gốc rễ lập tông của u Vân Tông.

Sau đó, Diệp Viễn còn đem Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết chép lại toàn bộ, cuối cùng thì đem nó trở thành tuyệt học trấn tông của u Vân Tông.

Có điều Diệp Viễn lại khắc một chữ “kiếm” ở trên ngọn núi, chỉ là chữ “kiếm” này chỉ có bảy nét, nhưng mà mỗi một nét lại thâm thúy vô cùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK