Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giờ khắc này khuôn mặt Chúc Vấn đã đen thành đáy nồi, hắn ta trầm giọng nói: “Đắc ý cái gì, tiểu nhân đắc chí!”

Khương Tuyết Diễm lại cười khanh khách nói: “Chúc sư huynh, ngươi nói chuyện cũng cần phải chú ý một chút đấy. Ngươi mắng chúng ta là tiểu nhân, Diệp Viễn sẽ không vui vẻ, nếu như mà Diệp Viễn không vui vẻ, Bảo Trư cũng sẽ không vui vẻ, mà Bảo Trư không vui vẻ thì… Hậu quả ngươi hẳn là cũng biết rõ!”

Giống như để xác thực lời Khương Tuyết Diễm diễm nói, Bảo Trư ở trong lòng ngực Diệp Viễn Phì phò hai tiếng, sau đó lại ngủ thiếp đi.

Chúc Vấn biến sắc, nghẹn lại một hơi ở trong ngực, thiếu chút nữa hắn ta đã nghẹn đến nổ tung.

Đệ tử Thần Điện ở trước mặt tông môn Chân Thần cấp, trước nay vẫn đều luôn cao cao tại thượng.

Vậy mà hôm nay hắn ta lại phải ép dạ cầu toàn, thật là làm cho người ta phải nghẹn khuất!

Cố nén khuất nhục, Chúc Vấn hít sâu một hơi rồi nói: “Đi theo ta!”

Nếu so sánh giữa Thượng Lâm Uyển với phòng chất củi mà nói thì chính là một cái trên trời còn một cái dưới đất.

Nơi này giống như là một hoàng cung thu nhỏ, đình đài nước chảy, phòng ốc biệt viện, cực kì xa hoa tráng lệ.

Vừa vào Thượng Lâm Uyển, một cổ linh khí nồng đậm đã ập đến trước mặt, làm cho mấy người trong nháy mắt lấy lại không ít tinh thần.

“Nơi này có mười mấy biệt viện, các ngươi tự mình chọn lựa đi. Nếu có chuyện gì thì cứ gọi cho ta.”

Nói xong, Chúc Vấn cần phải nhanh chóng đi ra ngoài.

Cho dù chỉ một khắc thì hắn ta cũng không có suy nghĩ muốn ở lại nơi này.

“Chậm đã!” Diệp Viễn đột nhiên mở miệng nói.

Chúc Vấn biến sắc, trầm giọng nói: “Còn có chuyện gì?”

“Sao thế?” Diệp Viễn nhíu mày lại, lộ ra vẻ không vui.

Chúc Vấn cảm thấy vô cùng tức giận nhưng lại đành phải cố gắng áp chế lại, để cho ngữ điệu mình mềm xuống rồi nói: “Xin hỏi, Diệp sư đệ còn có chuyện gì nữa thế?”

Diệp Viễn cười nói: “Lúc này mới giống lời mà người nói đấy! Ngươi đứng đó chờ một lát, ta sẽ liệt cho ngươi một danh sách, ngươi đi chuẩn bị một ít ngũ giai linh dược cho ta.”

Ngũ giai linh dược trên tay Diệp Viễn cũng không nhiều, căn bản không chịu nổi tiêu hao.

Hoàng Linh Thần Điện chính là thế lực đứng đầu Hoàng Linh hư giới, chắc hẳn ngũ giai linh dược chỉ là thứ cỏn con mà thôi không có gì đáng nói.

Hiện tại có cơ hội luyện tập tốt như vậy, nếu không lợi dụng để tăng thêm khả năng thì chẳng phải quá đáng tiếc rồi sao?

Nhưng mà, Chúc Vấn nghe xong mặt không khỏi tối sầm còn đang muốn nổi bão, bỗng nhiên tròng mắt vừa chuyển, cuối cùng lại gật gật đầu nói: “Được thôi, ta ở đây chờ ngươi!”

Thượng Lâm Uyển rất lớn, năm người từng người chọn cho mình một gian biệt viện, còn Diệp Viễn lại đi liệt kê danh sách.

Không bao lâu, Diệp Viễn đem danh sách giao cho Chúc Vấn, Chúc Vấn tiếp nhận, vừa nhìn đến tròng mắt thiếu chút nữa rớt ra ngoài.

Tiểu tử này, công phu sư tử ngoạm cũng thật giỏi mà!

Ở trên danh sách liệt kê ra mấy trăm loại ngũ giai linh dược.

Trừ phi ở cấp bậc trưởng lão, bằng không sẽ không ai có quyền lực điều động nhiều ngũ giai linh dược như vậy!

Hắn ta thật sự cho rằng chỉ với một con heo là hắn ta có thể muốn làm gì thì làm mà không cần kiêng nể ở Thánh Cảnh Hoàng Linh hay sao?

Phải biết rằng, nơi này chính là địa bàn của Thần Điện, là người thống trị tối cao của Hoàng Linh hư giới!

“Ha ha, chưởng quản linh dược điện là Sài trưởng lão, địa vị không ở dưới Đỗ trưởng lão! Thật ra ta đây lại muốn nhìn xem, ngươi có thể dựa vào một con heo mà chịu đựng được lửa giận của Sài trưởng lão không!” Rời khỏi Thượng Lâm Uyển, Chúc Vấn cười lạnh một trận rồi nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK