Đừng thấy bình thường Tằng Thành và Khâu Bằng huyên náo tưng bừng, nhưng địa vị vững chắc đứng đầu Địa Tự Doanh, lại luôn là Trương Kính vững vàng ngồi xuống.
Trương Kính, chính là đệ tử sắp xếp chỗ ở cho đám người Diệp Viễn ngày đầu nhập môn.
Khi Diệp Viễn nhìn thấy Trương Kính trên lôi đài, thì không khỏi sững sờ. Trương Kính nhìn thấy Diệp Viễn, cũng sững sờ y như vậy.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ đứng đối diện nhau.
Hồi lâu sau, Trương Kính nhìn Diệp Viễn cười khổ nói: “Ta thật không ngờ, số năm mươi hai thần bí này lại là Diệp sư đệ!”
“Hả? Lời này là thê’ nào? Làm sao ta lại thành số năm mươi hai thần bí rồi?” Nghe Trương Kính nói, Diệp Viễn có chút không hiểu hỏi lại.
Trương Kính sững sờ: “Hai vòng đấu vừa rồi, sư đệ ngươi đã thành tiêu điểm chú mục của mọi người rồi, chẳng lẽ ngươi không biết? Ngươi nhìn những sư huynh đệ dưới lôi đài kia một chút.”
“Ách, ta còn tưởng rằng bọn họ tới vì Trương sư huynh đấy.” Diệp Viễn bất đắc dĩ nói.
“Làm sao lại như vậy? Những lần thi đấu trước trên cơ bản đều là lôi đài số một dẫn đầu thẳng được, thế nhưng hai vòng trước đều là sư đệ thắng được đầu tiên, mọi người muốn không chú ý cũng không được!” Trương Kính cảm khái nói.
Làm sao Trương Kính cũng không thể nào ngờ được, số năm mươi hai thần bí này lại chính là Diệp Viễn.
Hơn nữa hiện tại Diệp Viễn mới chỉ Linh Dịch tầng bốn, vậy mà hai vòng trước có thể tuỳ tiện thắng được, rốt cuộc thực lực của hắn mạnh bao nhiêu?
Mặc dù cao hơn Diệp Viễn năm tiếu cảnh giới, nhưng không biết sao Trương Kính lại có chút chột dạ.
Nhớ ngày đó hắn còn câm thấy bản thân tốt đẹp trước mặt Diệp Viễn, bây giờ nghĩ đến lại thấy buồn cười đến mức nào.
Có điều Trương Kính cũng là người phóng khoáng, rất nhanh đã bình thường trở lại.
Bây giờ hồi tưởng lại cử động của Mạc sư huynh lúc trước, càng phát hiện ra một số chi tiết không giống bình thường.
Sợ là khi đó, Mạc sư huynh biết thực lực của Diệp Viễn có khả năng đã đạt tới cấp độ Thiên Tự Doanh rồi đi? Bằng không làm sao Mạc SƯ huynh lại do dự không biết sắp xếp Diệp Viễn ở chỗ nào?
Thế nhưng, đây chẳng phải là nói, khi Diệp Viễn Linh Dịch tầng hai, mình đã không phải là đối thủ của hắn rồi sao?
Cái này… Thật đúng là một chuyện đế cho người ta bi thương mà!
Nghe Trương Kính giải thích, Diệp Viễn mới chợt hiếu ra: “Thì ra là như vậy! Ta còn tưởng rằng nhân duyên của Trương sư huynh tốt, bọn họ đều là đến xem Trương sư huynh đấy.”
“Ha ha, Diệp sư đệ giễu cợt, ta nào có bản lĩnh như vậy? Thật ra những lần thi đấu trước mọi người tụ lại nhiều nhất ờ lôi đài của Đường Ngọc Nhi sư tỷ, mà nhân số dưới lôi đài của chúng ta lần này, sợ là đã vượt qua nàng rồi.” Trương Kính cũng cười nói.
Trong tông môn người thành đạt vi sư, mặc dù tuổi tác của Trương Kính lớn hơn so với Đường Ngọc Nhi, nhưng thực lực lại có nhiều không bằng, cho nên cũng tôn xưng đối phương một tiếng sư
tỷ.
Diệp Viễn nghe xong cười to nói: “Hi vọng Đường Ngọc Nhi sư tỷ chớ có trách ta đoạt danh tiếng của nàng.”
Đang khi nói chuyện, vòng thứ ba chính thức bắt đầu.
Hai bên thi lê hoàn tất, Trương Kính nói: “Lúc trước khi nhìn thấy Diệp sư đệ, ta còn thực sự là nhìn lầm, nghĩ không ra thực lực của sư đệ lại mạnh như vậy! Đợi chút nữa ta sẽ dốc toàn lực ứng phó, còn xin Diệp sư đệ vui lòng chỉ giáo!”
Đối với chuyện này tự nhiên Diệp Viễn cầu còn không được, cười nói: “Không dám nhận, tiểu đệ cũng sẽ toàn lực ứng phó!”
“Mời!”
“Mời!”
Hai người cùng làm một cái thủ hiệu mời, khí thế chợt dâng lên!
“Tử Dương Thanh Khiếu!”
Kiếm trong tay Trương Kính run rẩy kịch liệt, vô số kiếm khí màu xanh lan tràn mà ra, đánh thẳng đến Diệp Viễn!