Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cường giả Hóa Hải cảnh là trụ cột của tông môn, sự tồn tại của mỗi người đều vô cùng quan trọng!

Căn bản Hóa Hải cảnh và Linh Dịch Cảnh là hai cảnh giới không thể liên hệ với nhau. Mà bây giờ một võ giả Linh Dịch Cảnh lại có thể giết chết một cường giả Hóa Hải cảnh!

Ngoài Diệp Viễn ra căn bản không ai biết có Ly Nhi ra tay. Nên trong mắt những người khác, dùng thủ đoạn quỷ dị đánh Dư Phong trọng thương chính là Diệp Viễn.

Làm cho bọn họ càng e sợ Diệp Viễn hơn.

Đám đệ tử Thượng Thanh Tông nghe lời nói của Diệp Viễn thì thớ phào nhẹ nhõm. Bọn hắn đã hùa theo Vương Phàm và Dư Phong gây sự với Diệp Viễn không ít. Nếu Diệp Viễn muốn tính sổ, thì bọn hắn cũng không có cách nào.

Trong vô thức, võ giả Linh Dịch cảnh duy nhất trong bí cảnh này, lại trở thành nhân vật khủng khiếp nhất.

Đây có lẽ là điều mọi người chưa từng nghĩ đến khi bước vào bí cảnh.

Sau khi xử lý xong chuyện của Dư Phong, Diệp Viễn phủi tay đi đến chỗ Ngô Chiêu, mỉm cười: “Ngô trưởng lão, hiện tại có thế nói chuyện rồi.

Sắc mặt của Ngô Chiêu rõ ràng không dễ nhìn chút nào, lúc trước hắn đang ở trong trận chiến, căn bản không có chú ý tới Dư Phong đã biến thành như vậy.

Vừa rồi sau khi nghe ngóng, mới biết đã xảy ra chuyện gì, không khỏi càng thêm kiêng kỵ Diệp Viễn.

Diệp Viễn có thể cảm nhận được sự chấn động rất nhỏ của không gian, là bằng vào kiến thức từ trước đến nay của mình. Hắn tin rằng không ai có thể nhận thấy được ngoại trừ chính hắn.

Vì vậy vừa nãy đích thân hắn kết liễu Dư Phong, chính là để chúng nhân khiếp sợ, đặc biệt là Ngô Chiêu, làm cho hắn càng thêm kiêng dè đối với mình.

Không như vậy thì sao có thể giành thế chủ động trong khi đàm phán.

Da mặt Ngô Chiêu run lên, mở miệng nói: “Không biết Diệp sư diệt có cao kiến gì?”

Ngô Chiêu vốn đã nghĩ ra phương án có lợi cho Thiên Càn Tông, định giành nói ra trước.

Nhưng nhìn thấy Diệp Viễn dùng một chưởng đánh chết Dư Phong, không biết vì sao có chút chột dạ, nhất thời đổi

Hắn vừa mới hỏi qua Triệu Dục Dương, Dư Phong là bị chính công kích của mình đả thương, thủ đoạn như vậy quả thật là không thể tướng tượng nổi, làm hắn nhất thời không biết Diệp Viễn nông sâu thế nào.

Lỡ như Diệp Viễn thực sự có thủ đoạn này, vào lúc quan trọng, có khi nào chính mình cũng bị giết như thế?

Nhìn thấy dáng vẻ của Dư Phong, Ngô Chiêu cảm thấy kiểu chết như vậy quá oan ức rồi.

Diệp Viên cười cười nói: “Cao kiến thì chưa nói tới, mọi người đều dựa vào bản lĩnh của mình đi. Ta cảm thấy, mọi người đều đã phải trải qua sinh tử để đến đây, không thể để mọi người tay không quay về. Vì vậy, sau khi chúng ta tên tầng hai, dựa vào thủ đoạn và bản lĩnh của chính mình, ai tìm thấy thì coi như của người đó, Ngô trưởng lão thấy thế nào?”

Sau khi Diệp Viễn nói xong, môn đệ của sáu tông môn khác không thể giấu nổi sự vui mừng.

Hiện tại trong tám đại tông môn chỉ có Thiên Càn Tông và u Vân Tông có cường giả Hóa Hải cảnh trấn thủ, họ đều nghĩ rằng chuyến này bọn hắn chỉ đến góp náo nhiệt mà thôi. Không ngờ Diệp Viễn lại tốt bụng như vậy, vẫn chia cho bọn hắn một chén canh.

Nhưng bọn họ thì vui, Ngô Chiêu lại khó chịu nói: “Như thế sao được! Nếu như vậy, ngộ nhỡ bọn hẳn lấy được bảo vật nghịch thiên, lúc đó chẳng phải là không có phần cho chúng ta sao!”

Vốn dĩ sáu tông môn đã bất mãn với Ngô Chiêu, vừa nghe hắn nói ra những lời này, trong lòng mọi người càng là đem tám đời tổ tông của hắn ra nói một lượt.

Diệp Viễn nhún nhún vai: “Nếu như Ngô trưởng lão không đồng ý, vậy ngài hãy tự nói ra ý kiến của mình đi?”

Ngô Chiêu nhanh chóng đáp: “Nếu như hiện tại chỉ có hai tông chúng ta có Hóa Hải Cảnh, vậy thì đương nhiên do hai nhà chúng ta đến phân bảo vật! Theo ta, chúng ta dựa theo số lượng Hóa Hải Cảnh để phân chia đi.”

Ngô Chiêu nói những lời này, càng bị những đệ tử sáu tông kia mắng thầm một trận. Chỉ là bây giờ bọn hắn không có cường giả Hóa Hải cảnh trấn giữ, dám tức chứ không dám nói.

Diệp Viễn cười: “Ngô trưởng lão đây là đang xem ta như trò đùa sao? Thiên Càn Tông các ngươi có ba vị Hóa Hải Cảnh, mà u Vân Tông chúng ta chỉ có một, ý ngươi là ngươi ba ta một sao?”

“Sao có thể! Mặc dù ngươi không phải Hóa Hải Cảnh, nhưng ngươi có thể điều khiển đám kiếm khôi có sức mạnh tương đương với Hóa Hải cảnh, đương nhiên ngươi cũng có một phần.” Ngô trưởng lão vội vàng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK