“Đúng vậy, Tằng Thành sư huynh có lẽ cũng sắp trở lại tông môn rồi nhỉ? Chờ hắn trớ về, coi như có trò hay để xem! Không biết đối mặt với Tằng Thành sư huynh, vị sư đệ này còn có thể bưu hãn như thê’ nữa hay không!”
Những người này ở đây bàn tán về Diệp Viễn, lại không biết Diệp Viễn đã mang cho Trương Kính rung động lớn đến bao nhiêu.
Hắn dám khẳng định, vừa rồi tuyệt đối là Diệp Viễn đã hạ thủ lưu tình!
Trong số những người ở đây, tu vi của Trương Kính là cao nhất, hơn nữa hắn giống như Mạc Vân Thiên, tu luyện chính là « Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết»!
Mặc dù tạo nghệ kiếm đạo của Trương Kính kém hơn Mạc Vân Thiên, nhưng cũng có chút tinh thâm.
Vừa rồi một chiêu kia của Diệp Viễn nhìn như là chỉ pháp đánh ra kình khí, nhưng Trương Kính rõ ràng cảm nhận được kiếm ý quen thuộc!
Chỉ có bề ngoài là Thanh Cương Tử Dương Kiếm Ý!
Trong đầu Trương Kính bỗng nhiên hiện lên một ý nghĩ buồn cười, Thanh Cương Tử Dương Kiếm Ý của Diệp Viễn mặc dù chỉ giống bề ngoài, nhưng lại mạnh hơn nó!
Chỉ bởi vì bị giới hạn trong thực lực của Diệp Viễn, không phát huy ra được uy lực chân chính của kiếm ý này mà thôi.
Dù vậy, cái này cũng đủ để hắn có thể chiến đấu vượt cấp!
Nếu như vừa rồi trong tay Diệp Viễn cầm là một thanh kiếm, cho dù là thanh kiếm bình thường nhất, muốn giết chết Tằng Dự cũng dễ như trở bàn tay!
Chỉ pháp mặc dù cũng có thể mô phỏng ra kiếm ý, nhưng là so với kiếm thật, lại là thiếu đi mấy phần ý sát phạt và lăng lệ, tự nhiên lực công kích kém đi rất nhiều.
Mà cảnh giới của Tằng Dự lại cao hơn Diệp Viễn quá nhiều, cho nên Diệp Viễn muốn phá vỡ nguyên lực hộ thể của hắn, mới lộ ra có chút cố hết sức.
Đây mới là nguyên nhân vì sao, Diệp Viễn cảm thán cảnh giới quá thấp.
Hiện tại rốt cuộc hắn đã hiểu được, vì sao Mạc sư huynh lại do dự không biết sắp xếp Diệp Viên ớ nơi đâu rồi.
Căn bản không phải hắn đang do dự xem phân Diệp Viễn vào Địa Tự Doanh hay là Nhân Tự Doanh, mà là do dự muốn phân Diệp Viễn vào ở Thiên Tự Doanh hay không!
Thiên tư của Diệp Viễn, so với những tên biến thái ở Thiên Tự Doanh kia, không kém chút nào!
Không đúng, hẳn là càng cao hơn một bậc!
Thử hỏi những tên biến thái ở Thiên Tự Doanh kia, có kẻ nào có thể lúc Linh Dịch tầng hai, khuất nhục đồng môn sư huynh đệ cao hơn mình bốn cái tiểu cảnh giới?
Bằng vào thiên tư của Diệp Viễn, khiêu chiến những tên biến thái ở Thiên Tự Doanh kia, chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!
Giờ này khắc này, Trương Kính cảm thấy tất cả không hợp lý đều trở nên hợp lý rồi.
Sự do dự của Mạc Vân Thiên, sự thờ ơ của Long Đường, sự thản nhiên của Nam Phong Nhược Tình, trước đó Trương Kính lại cảm thấy vô cùng quái dị.
Hiện tại hắn mới biết được, căn bản chính là bọn họ cho rằng vậy là đương nhiên!
Diệp Viễn tự nhiên không thèm đế ý đến người khác chấn kinh thế nào, lúc này hắn cảm thấy có chút hài lòng.
Hắn đang râu rĩ kiếm điểm tích lũy sẽ rất phiền phức, rất lãng phí thời gian, không ngờ ngủ gà ngủ gật cũng có người đưa cho gối đầu.
Vừa vào cửa liền có người đưa đến một ngàn điểm tích lũy!
Tăng thêm điểm tích lũy vốn có, chỉ trong chốc lát hắn đã có một ngàn một trăm điểm tích lũy.
Khá lắm, lần này có thể ở trong phòng tu luyện Giáp cấp tu luyện ròng rã năm ngày rồi.
Đối với Diệp Viễn mà nói, hiện tại chuyện gấp gáp nhất chính là đề cao cảnh giới. Từ lần trước đột phá lúc đối chiến với Hắc Nha lão nhân, đến bây giờ đã qua gần một tháng.
Trong một tháng này, hắn đã trải qua mấy trận đại chiến sinh tử, sớm đã củng cố được cảnh giới rồi.
Hiện tại hắn đột phá cảnh giới cũng là chuyện nước chây thành sông, chỉ chờ chính hắn mà thôi.
Thu xếp xong chỗ ở, Diệp Viễn lập tức chuẩn bị đi phòng tu luyện Giáp cấp để tu luyện, dự định đột phá luôn đến Linh Dịch tầng bốn!