Khi Diệp Viễn biết đây là long huyết, hắn đã quyết tâm lập tức phải hấp thụ nó!
Đương nhiên Diệp Viền biết rõ sự bá đạo của long huyết là như thế nào, nhưng hắn cũng biết trạng thái hiện giờ của hắn chính là thời điểm tốt nhất để hấp thụ tinh huyết của Chân Long.
Hoá Hải Cảnh là khởi điểm, cũng là cảnh giới cơ bản cho tất cả cảnh giới sau này.
Tứ đại thần thú đều là con cưng của thiên địa, tinh huyết của Chân Long càng có công hiệu rất lớn trong việc cải tạo huyết mạch của võ giả, không những khiến võ giả có thể nâng cao cảnh giới trong thời gian ngắn mà còn có thể khiến võ giả bước lên tầng cao mới trong việc tổng hoà nguyên lực thiên địa, từ đó giúp tăng tốc độ tu luyện!
Đối với võ giả mà nói, đây chính là kho báu!
Người mặc áo đen nghe vậy cười lạnh nói: “Tiểu tử, ta thừa nhận ngươi có thiên phú hơn người, nhưng cũng không cần huênh hoang như thế! Người cuồng vọng sẽ không bao giờ có kết cục tốt đẹp gì đâu! Tuy ngươi biết về huyết mạch thần thú, nhưng cũng chưa từng bao giờ chứng kiến nguồn sức mạnh to lớn của huyết mạch thần thú đúng chứ? Tinh huyết của Chân Long là nguồn sức mạnh lớn nhất trong các loại huyết mạch thần thú. Ngươi sẽ chết chắc nếu dùng cảnh giới hiện tại để hấp thụ nó.”
Diệp Viên cười nói: Tiên bối, nếu như tinh huyết của Chân Long đã là phần thưởng của ta, thì ta có quyền tự quyết đúng chứ?”
Người mặc đồ đen tức giận nói: “Được rồi, ta coi ngươi là nhân tài, nên mới khuyên can ngươi. Nếu như ngươi đã muốn tự mình tìm tới chỗ chết thì cũng đừng trách ta! Tuy ngươi có tư chất, nhưng tâm tính quá tệ! Nếu như hõm nay ngươi không chết, thì sau này ngươi cũng sẽ bị chính thói tự phụ của ngươi giết chết!”
Diệp Viễn vẫn bình thản, cười đáp lại: “Đa tạ tiền bối đã quan tâm, nhưng Diệp Viễn tự biết lo liệu chuyện của mình. Uy lực của long huyết mạnh như vậy, nếu không để nó phát huy toàn bộ sức mạnh, không phải là đã phí của trời rồi sao? Tiền bối, người nói có phải như vậy không?”
“Hừ! Việc của ngươi, ngươi tự quyết!” Người mặc đồ đen hừ lạnh một tiếng, sau đó biến mất.
Diệp Viễn không khỏi thất thần khi nhìn giọt tinh huyết của Chân Long trong tay.
Hắn cũng không ngờ rằng, trong chuyến tới Hạo Thiên Tháp lần này lại có thể bội thu như vậy.
Bất kể là nguyên lực vô danh, Bia đá Hạo Thiên, hay là cửu Tự Chân Ngôn Quyết, đều là những bảo vật hàng đầu. Cho dù là ở Thần Vực cũng khó mà có được những thứ này.
Và phần thưởng cho xuất sắc vượt ải ở tầng thứ sáu lại là một giọt long huyết, đúng là một bất ngờ thú vị.
Nói không ngoa, nếu võ giả có thể hấp thụ tinh huyết của Chân Long không chừng còn có thể thay da đổi thịt!
Cho dù người đó có chậm tiến tới mức nào, sau khi hấp thụ tinh huyết của Chân Long tốc độ tu luyện của hắn cũng sẽ khiến những người bình thường khác phải tuyệt vọng.
Nguyên lực tu luyện trước giờ đều hết sức công phu, tuy Diệp Viễn có thể dùng đan dược, nhưng vì cảnh giới của hắn ngày một cao hơn, cho nên yêu cầu đối với dược liệu cũng tăng theo.
Song lúc này hắn không có lấy một vị Dược Vương Điện nào giúp đỡ để hắn tu luyện, mặc dù hắn có thể gánh được phí dược liệu, nhưng cũng không thể tìm được nhiều loại dược liệu cấp cao như vậy.
Hơn nữa nói thật lòng, thân thể này cũng không quá tốt, nó sẽ tạo ra ràng buộc cực lớn với tốc độ tu luyện của Diệp Viễn.
Diệp Viễn có thể đạt tới cảnh giới như hiện tại, về cơ bản đều là nhờ vào đan dược và kỳ ngộ, còn nếu chỉ theo tuần tự các bước, sẽ chẳng tiến bộ được là bao.
Có được tinh huyết của Chân Long, sau này hắn sẽ không còn phải suy nghĩ về tốc độ tu luyện nữa.
Ngay sau đó, Diệp Viễn không chút do dự liền ngồi xếp bằng, tiến vào tâm cảnh Tâm Lặng Như Nước, điều chỉnh cơ thể ở trạng thái tốt nhất.
Tuy tinh huyết của Chân Long lợi hại, nhưng đúng như những gì người mặc đồ đen đó đã nói, nếu không cẩn thận nó có thế giết chết võ giá.
Cho dù Diệp Viễn có lòng tin có thể chinh phục được tinh huyết của Chân Long, nhưng hắn cũng không dám lơ là.
Bởi đây chẳng khác nào đang lấy mạng sống của chính mình ra chơi đùa!
Diệp Viễn cẩn thận mở chiếc bình nhỏ, một luồng khí bá đạo vô song theo đó toả ra, giống như muốn xé nát cả không gian.
Cùng lúc đó, dường như Diệp Viễn nhìn thấy cả một con Chân Long bay ra từ chiếc bình nhỏ, rồi lượn vào không trung.
“Không hổ danh là tinh huyết của Chân Long, cho dù chỉ là một giọt thôi, cũng đã có uy lực tới như vậy!” Diệp Viễn cảm thán nói.