Bỗng nhiên, ánh mắt hắn ngưng trọng một chút rồi nói với Vô Trần: “Tiền bối, hiện tại ta có thể thông qua trấn giới bi cùng với trấn hồn châu để câu thông thế giới Tiên Lâm không?”
Vô Trần gật đầu nói: “Đương nhiên có thể! Nhưng mà… Hiện tại vào lúc này, nếu làm như thế thật sự quá mức nguy hiểm! Một khi thế giới bị phá hủy thì thần hồn của ngươi cũng sẽ bị xé thành mảnh nhỏ!”
“Ta không quản được nhiều như vậy! Nếu như thế giới Tiên Lâm thật sự bị hủy diệt, ta tình nguyện chết!” Diệp Viễn không chút do dự nào mà nói.
Vô Trần và Diệp Viễn ở chung với nhau lâu ngày, đương nhiên cũng biết rõ tính tình của hắn ta, cuối cùng vẫn chỉ có thể thở dài nói: “Nếu thế được thôi, ta sẽ giúp ngươi! Nhưng mà, ngươi phải đáp ứng ta, một khi việc không thể thành, nhất định phải kịp thời bứt ra!”
Diệp Viễn gật đầu một chút, ý thức cứ thế mà chìm vào trong hai đại Thiên Tôn Linh Bảo.
Hai món bảo vật Trấn giới bi và trấn hồn châu này, sớm đã cùng thế giới Tiên Lâm trở thành một bộ phận không thể nào tách rời nhau.
Ở dưới sự trợ giúp của Vô Trần, ý thức cả người Diệp Viễn rất nhanh đã dung nhập vào giữa thế giới Tiên Lâm.
Cũng chính vào thời khắc này, cả người hắn ta đã biến thành một bộ phận của thế giới Tiên Lâm.
Cái loại cảm giác này vô cùng kỳ diệu, phảng phất giống như chính bản thân là thiên địa này.
“A…”
Diệp Viễn chợt nhíu mày lại, lập tức có một trận đau nhức truyền đến.
Phảng phất giống như toàn bộ thần hồn hắn ta đều bị xé rách thành vô số khối nhỏ.
Bên trong thần hải Diệp Viễn, hỗn độn thần nguyên và thần văn màu lam lan tràn ra, tiến thẳng vào trong thức hải!
...
Phương Thiên nhìn không trung âm u như thế, nhìn cái khe vô tận trong không gian, vẻ mặt hiện rõ sự tuyệt vọng.
“Xem ra, lần này Diệp Viễn cũng cứu không được chúng ta! E rằng thế giới Tiên Lâm này sắp phải bị hủy diệt!”
Thiên Ly vẻ mặt xám như tro tàn nói: “Chúng ta thật là quá vô dụng rồi, mỗi một lần đều cần phải chờ Diệp Viễn tới cứu vớt! Cũng không biết, hiện tại hắn như thế nào.”
Phương Thiên bất đắc dĩ nói: “Cái loại trình độ chiến đấu này, chỉ sợ cho dù là Diệp Viễn cũng không thể tham gia vào được. Nếu không thì cũng sẽ không có loại cục diện như hiện tại này. À đúng rồi, cha mẹ Diệp Viễn như thế nào?”
Thiên Ly nói: “Yên tâm đi, ta đã sớm sắp xếp tốt. Chỉ cần thế giới Tiên Lâm không bị tiêu diệt, bọn họ sẽ không có việc gì.”
Phương Thiên lại thở dài nói: “Hiện tại với loại trình độ hủy diệt này, chỉ sợ thương vong trong thế giới Tiên Lâm đã đạt trên phân nửa, vô số sinh linh biến mất không còn một chút dấu vết nào! Hủy diệt, chỉ sợ là việc không có cách nào có thể cứu chữa được. Một khi thế giới hoàn toàn sụp đổ, cho dù là ngươi hay ta cũng không có khả năng sống sót!”
Ngay khi hai người đang nói chuyện, mặt đất vốn dĩ đang kịch liệt run rẩy kia thế nhưng lại dần dần có dấu hiệu ổn định xuống.
Những cái khe không gian không ngừng tăng nhiều kia, thế mà đang bắt đầu dần dần khép lại!
Phương Thiên thấy thế đồng tử co rụt lại, kinh ngạc hét lên: “Đây… Đây rốt cuộc là có chuyện gì?”
Thiên Ly nói với vẻ mặt vô cùng kinh ngạc và vui sướng: “Ha ha ha… Nhất định là Diệp Viễn! Nhất định là Diệp Viễn! Xem ra chúng ta vẫn còn có hy vọng!”
Lúc này trên mặt Phương Thiên cũng là lộ ra vẻ như trút được gánh nặng, cuối cùng lại thở dài: “Thật là làm khó Diệp Viễn!”
Trên mặt mọi người ai cũng lộ ra dáng vẻ vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng khôn xiết.
Chỉ là bọn họ lại không hề biết, lúc này Diệp Viễn đang phải chịu đựng sự thống khổ lớn như thế nào.
…
“Phốc!”
Một đạo dao động khủng bố truyền đến, Diệp Viễn cứ thế mà phun ra một ngụm máu tươi.