Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, Diệp Viễn mở to hai mắt, dùng toàn bộ nguyên lực trong cơ thể đấy pháp ảnh của hắn ra.

So với pháp ảnh của người mặc đồ đen, pháp ảnh Thanh Long của Diệp Viễn hư huyễn hơn rất nhiều, và cũng nhỏ hơn hẳn, hiển nhiên là thua kém rất nhiều.

Nhưng điều này không quan trọng, mà quan trọng là với kỹ thuật hiện tại của Diệp Viễn lại có thể tạo ra được một hư ảnh Thanh Long!

Hai pháp ảnh Thanh Long đối đầu trực diện với nhau, tạo ra cơn địa chấn khắp tầng thứ chín!

Người mặc đồ đen vẫn đứng nguyên bất động giữa đợt rung chấn vừa rồi, mặc cho chấn động mạnh như vậy, song gần như không mảy may tác động tới hắn.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Còn Diệp Viễn thì ngược lại, ngay lúc đó hắn liền phun ra một ngụm máu lớn sau khi chịu tác động của trận tấn công vừa rồi.

Nếu như không phải cơ thể hắn đã được trải qua luyện hoá máu rồng, thì đòn tấn công vừa rồi đã lấy luôn cái mạng của hắn!

Thế nhưng, trận chiến vân chưa kết thúc!

Pháp ảnh Thanh long của người mặc đồ đen trực tiếp xé tan pháp ảnh do Diệp Viễn tạo ra, rồi tiếp tục xông về phía Diệp Viễn!

Nhưng pháp ảnh Thanh Long lúc này cũng chỉ còn lại cái bóng mờ nhạt, chứng tỏ sức mạnh của Chân Long trong nó đã bị tiêu hao một lượng lớn.

“Vạn Vũ Kiếm Nhận!”

Diệp Viễn không chút do dự, hắn thừa cơ xông lên, sử dụng nốt chỗ nguyên lực còn lại thi triển Vạn Vũ Kiếm Nhận!

“Rầm!”

Lại một trận đấu kịch liệt diễn ra!

Nhưng chấn động lần này không dữ dội như lần trước.

Diệp Viễn lại phun ra một ngụm máu lớn lần nữa, rồi ngã lăn ra đất.

Tuy pháp ảnh Thanh Long lúc này chỉ còn là tàn ảnh mờ nhạt, nhưng uy lực của nó vẫn vô cùng cường đại.

Mặc dù Diệp Viễn đã bị thương nhưng hắn vẫn ra sức điều động nguyên lực, vốn dĩ hắn đã thương tích đầy mình, lúc này lại phải chịu thêm tác động nghiêm trọng, khiến hắn vô cùng suy yếu.

Song tới cuối cùng, pháp ảnh Thanh Long của người mặc đồ đen cũng đã bị Diệp Viễn tiêu diệt hoàn toàn.

Người mặc đồ đen mất một lúc lâu không nói nên lời khi chứng kiến cảnh tượng này, tới cuối cùng cũng chỉ đành thở dài một tiếng: “Ta thật sự không tưởng tượng nổi, rốt cuộc là ngươi làm thế nào để lĩnh ngộ được Bàn Long Phá Thiên Chưởng! Thật đáng tiếc… theo yêu cầu của người đó, tới phút cuối cùng ngươi vẫn phải trụ vững được! Nhưng ngươi bây giờ đã trọng thương, nguyên lực cũng đã cạn kiệt, đừng nói tới việc đứng dậy, ngay cả việc động đậy e còn khó nữa là!”

Cho dù người mặc đồ đen cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhưng hắn không thể nào làm trái với yêu cầu của chủ nhân Hạo Thiên Tháp.

Diệp Viễn không đứng dậy được, tới cuối cùng hắn vẫn là kẻ bại trận!

“Nhưng ngươi cũng không phải hối tiếc gì cả, bởi ngươi đã làm rất tốt rồi! Hạo Thiên Tháp cũng không cấm các võ giả vào lại lần thứ hai, hơn nữa với tài năng thiên bẩm của ngươi, có khi cái tầng thứ chín này chẳng còn nghĩa lý gì với ngươi nữa cũng nên!” Người mặc đồ đen an ủi nói.

Diệp Viễn đang nằm bẹp trên mặt đất nghe vậy, liền bắt đầu vùng vẫy.

“Không… chưa kết thúc!”

Hai tay Diệp Viễn nắm chặt lại, định cố gắng bò dậy!

Người mặc đồ đen biến sắc, bới hắn không thể nào đoán sai về tình trạng thương tích của Diệp Viễn.

Theo lý mà nói, Diệp Viễn sẽ không thể nào đứng dậy được, thế nhưng…

Tên tiểu tử này…

“Bịch!

ìt

Diệp Viễn cổ gẵng vẫy vùng, nhưng hết lần này tới lần khác đều ngã vật xuống đất.

“Ngươi đừng cố nữa, còn cố nữa ngươi sẽ chết chắc đấy! Nhận thua đi, Hạo Thiên Tháp này còn có thể chữa trị vết thương cho ngươi!”

Người mặc đồ đen có phần lo lắng khi thấy Diệp Viễn quật cường như vậy.

Chiêu cuối của Bàn Long Phá Thiên Chưởng không hề đơn giản, bây giờ Diệp Viễn đã thương tích đầy mình, cho dù cơ thể hắn đã được long huyết cải tạo, song cũng có thể thấy hiện giờ đã tới cực hạn của hắn.

Nếu Diệp Viễn vẫn tiếp tục hồ đồ muốn đứng dậy, thì có thể sẽ phải trả giá bằng cả cái mạng của hắn!

“Không! Ta… ta có thể… đứng dậy!” Diệp Viễn khuật cường nói.

Hơi thở của hắn lúc này nặng nề khó nhọc, có thể thấy cơ thể hắn đã tới cực hạn.

Thế nhưng, hắn vẫn ngoan cố chống đỡ, từ từ bò dậy!

Người mặc đồ đen không khỏi cảm động khi tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, hắn chỉ hận một nỗi không thể đến giúp Diệp Viễn một tay.

Nhưng người mặc đồ đen cũng biết, nếu hắn làm như vậy thật, chưa chắc đã khiến Diệp Viễn cảm kích, mà ngược lại hắn sẽ hận ông ta.

Bởi làm thế chẳng khác nào khiến Diệp Viễn toàn bại, mà hơn nữa còn chà đạp lên lòng tự tôn của hắn!

Đây chính là sự kiêu ngạo của thiên tài tuyệt thế, Diệp Viễn có thể chết, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không cần tới sự bố thí của người khác!

“Cuối cùng ta cũng hiểu được tại sao ngươi lại thiết kế nhiệm vụ ở tầng này như vậy! Ngươi và hắn… đúng là rất giống nhau!” Người mặc đồ đen như hiểu ra điều gì đó, tự lẩm bấm một mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK