Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu hài tử thấy thế sắc mặt đại biến, kinh ngạc hét to lên: “Ngươi vậy mà lại có thể biết không gian pháp tắc!”

Diệp Viễn lại bình tĩnh cười nói: “Không phải ngươi thật sự cho rằng dưới bầu trời này chỉ có một mình ngươi biết không gian pháp tắc đấy chứ? Cũng không biết ngươi là tiểu hài tử nhà ai, sao lại hư hỏng đến thế này! Hôm nay, ta sẽ thay người nhà ngươi dạy dỗ ngươi một trận thật tốt!”

Nói xong, Diệp Viễn không một chút do dự đem tiểu hài tử ấn ở trên đùi mình, sau đó đánh lên mông tên tiểu hài tử này mấy cái.

Da thịt tiểu hài tử non mịn, làm sao có thể chịu đựng được mấy đòn của Diệp Viễn cơ chứ.

Diệp Viễn chỉ vừa đánh xuống mấy cái tiểu hài tử liền khóc đến rối tinh rối mù.

“Oa oa, buông ta ra! Tên tiểu tử thối nhà ngươi, ta nhất định phải giết chết ngươi! Nhất định phải giết chết ngươi!”

Chúc Vấn ở bên cạnh nhìn thấy một màn này, vẻ mặt vui sướng khi có người gặp họa.

“Ha ha, tự làm bậy, không thể sống a!”

Hứa Ngôn nhíu mày lại, lạnh lùng nói: “Ngươi nói ra lời này là có ý gì?”

Chúc Vấn nói với vẻ mặt đắc ý: “Tên tiểu hài tử kia, gần đây vẫn luôn đi theo Đỗ Như Phong trưởng lão, mà Đỗ Như Phong trưởng lão lại ngoan ngoãn phục tùng tên tiểu hài tử kia, có thể khẳng định mối quan hệ không hề tầm thường. Hiện tại tên tiểu tử kia lại dám đánh người của Đỗ Như Phong trưởng lão, ngươi nói xem hắn ta sẽ có kết cục tốt hay sao?”

Chúc Vấn vừa nói ra lời này, trong nháy mắt sắc mặt Hứa Ngôn trở nên vô cùng khó coi.

Từ nãy đến giờ Bách Lý Thanh Yên vẫn luôn ở bên cạnh im lặng xem, hiện tại nghe Chúc Vấn nói ra lời này, nhịn không được mà hỏi: “Hứa trưởng lão, Đỗ Như Phong trưởng lão là người nào thế?”

Sắc mặt Hứa Ngôn trông vô cùng khó coi nói: “Vào ba mươi vạn năm trước, chính là luyện dược sư trẻ tuổi nhất Hoàng Linh Hư giới! Ở trong hội võ Hoàng Linh, hắn lấy danh hiệu đứng đầu mà tiến vào Thần Điện. Hiện giờ, đã là trưởng lão ở cảnh giới Chân Thần rồi.”

Sau khi nghe Hứa Ngôn nói xong, sắc mặt Bách Lý Thanh Yên đại biến, trưởng lão Thần Điện, không chỉ thế mà còn là một luyện dược sư, đây chính là một nhân vật lớn không thể trêu chọc vào được!

Loại người như Chúc Vấn ở Thần Điện chỉ có thể xem là một tiểu nhân vật.

Chỉ là luyện dược sư lục tinh, thân phận kia tuyệt đối không thể giống như bình thường.

Nàng vội vàng hét lên: “Diệp Viễn, không cần đánh nữa!”

Căn bản Diệp Viễn không nghe thấy, hắn ta vẫn hung hăng đánh vào mông tiểu hài tử như cũ.

Đúng lúc này, một đạo thân ảnh nhanh giống như điện chớp cuốn về bên này.

Một lão giả khí thế ngút trời, vẻ mặt phẫn nộ nhìn Diệp Viễn hét lớn: “Tên tiểu tử kia đến từ nơi nào, ngươi vậy mà lại dám đánh… Đánh tiểu Đồng!”

“Ai da, đau quá, mông của ta! Đỗ Như Phong, mau… Mau cứu ta!” tiểu Đồng khóc lóc hét lên.

Diệp Viễn xuống tay quả thật rất nặng, hiện tại tiểu hài tử cảm thấy rất đau.

Diệp Viễn liếc mắt nhìn Đỗ Như Phong một cái rồi nhàn nhạt hỏi: “Đây là tiểu hài tử nhà ngươi sao?”

Đỗ Như Phong sửng sốt một lúc rồi mới chợt gật đầu nói: “Đúng thế!”

Lúc này, Diệp Viễn mới chịu dừng tay lại, đem tiểu Đồng ném cho Đỗ Như Phong rồi nhàn nhạt nói: “Nếu đã là tiểu hài tử nhà ngươi thì ngươi cần phải dạy dỗ cho thật tốt vào, còn nhỏ như thế mà đã bày ra dáng vẻ của một ông cụ non, động một tí liền đòi giết người. Tiểu tử này có thiên phú không tồi nhưng đừng để cho tên này đi theo con đường tà đạo.”

Đỗ Như Phong với vẻ mặt cổ quái, duỗi tay một cái đã đem tiểu Đồng hạ xuống.

Trên mặt tiểu Đồng đều là nước mắt nước mũi chảy dọc, nhìn qua vô cùng đáng thương.

“Đỗ… Đỗ gia gia, nhanh chóng giúp ta nhìn xem, mông ta đã không còn cảm giác nữa, ô ô…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK