Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năng lực này quả thật vượt qua sức tưởng tượng của tất cả mọi người.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Cho dù là Đan Thần Tử và Nhậm Tinh Thuần, cũng không thể đạt được tới trình độ như vậy.

Quan trong hơn là Diệp Viễn gần như ứng khấu thành văn ngay khi nghe xong câu hỏi của mọi người, dường như không cần phải dừng lại suy nghĩ.

Đối với những luyện dược sư đó, điều này chẳng khác nào đã đạt tới cảnh giới thần thánh.

Có những luyện dược sư vốn không biết tới Đan Thần là khái niệm thế nào mà cứ như thế áp cái danh xưng “Đan Thần chuyển thế” lên người Diệp Viễn.

Thực ra đối với bọn họ mà nói, sự tồn tại của Diệp Viễn chẳng khác nào sự tồn tai của môt vi thần.

Chí ít trên phương diện đan đạo, khoảng cách giữa Diệp Viễn và bọn họ gần như không thể dùng cảnh giới để so sánh.

Đối với những sự tồn tại mà mọi người chưa thế lý giải được, mọi người thường gán cái mác “Thần thánh” cho nó.

Diệp Viễn cũng không ngoại lệ.

“Được rồi, mọi người trật tự.” Giọng nói điềm đạm của Diệp Viễn vang lên.

Lúc này, giọng nói của tất cả mọi người như bị át đi, đại điện có sức chứa tới mười vạn người, trong chốc lát trở nên im lặng.

Mọi người đều như nín thở, sợ để lọt mất chữ nào mà Diệp Viễn nói ra.

“Nội dung trong bài giảng ngày hôm nay là…”

Diệp Viễn khoan thai bắt đầu bài giảng, cả đại điện lúc này chỉ vang vọng tiếng cua Diệp Viền.

Việc giữ trật tự với mấy nghìn người đã không hề dễ dàng. Vậy mà bây giờ số lượng người tới nghe giảng đã lên tới con số mười vạn người, song bọn họ vẫn giữ được trạng thái yên tĩnh trong cả đại diện, có thể thấy nội dung bài giảng của Diệp Viễn có sức hấp dẫn thế nào đối với bọn họ!

Giống như những ngày trước, Diệp Viễn vẫn giảng giải những kiến thức cơ bản nhất.

Những nội dung này đều là những nội dung mà các luyện dược sư đã thuộc nằm lòng, nhưng trong cả năm ngày này, bọn họ vẫn cảm thấy mới mẻ.

Cùng một loại dược liệu, cùng một cách điều chế, nhưng cách giảng giải của Diệp Viễn và cách lý giải của bọn họ lại hoàn toàn khác nhau.

Diệp Viễn không những chỉ ra những điểm mới, mà còn nói nâng cao thêm.

Trong số những luyện dược sư này không ít người đã có mặt ở đây ngay từ ngày đầu tiên, sau khi trớ về đã áp dụng phương pháp điều chế của Diệp Viễn để điều chế đan dược.

Bọn họ ngạc nhiên phát hiện ra rằng, những thứ Diệp Viễn giảng đều rất đơn giản, nhưng lại có thể áp dụng được cho cả đan dược cấp cao!

Chất lượng đan dược do bọn họ điều chế ra cũng đã được tăng lên không ít!

Đây cũng chính là lý do vì sao bọn họ ngày càng sùng bái Diệp Viễn.

Nội dung bài giảng ngày hôm nay của Diệp Viễn rất nhiều, bài giảng bắt đầu từ lúc sáng sớm và kéo dài tới tận lúc hoàng hôn mới kết thúc.

“Được rồi, bài giảng tới đây là kết thúc. Sau này Thiên Vấn Tường sẽ thường xuyên mở cửa, nếu mọi người có vấn đề gì thì có thể tới đây để đặt câu hỏi.” Diệp Viễn lãnh đạm nói.

Lúc này tất cả mọi người mới nhận ra, thời gian năm ngày giảng đạo đã kết thúc, Diệp Viễn sẽ không tiếp tục giảng giải cho mọi người nữa.

“Diệp đại sư, xin ngài hãy giảng thêm cho chúng ta ba ngày nữa! Không, chỉ cần thêm một ngày thôi cũng được!”

“Đúng vậy, Diệp đại sư! Mấy ngày hôm nay nghe ngài giảng đạo, ta đã học được rất nhiều điều, còn hơn cả mười năm bế quan! Cầu xin ngài, hãy giảng thêm một ngày nữa!”

“Diệp đại sư, hãy giảng thêm nữa đi!”

Lúc này Nhậm Đông đã phải đứng ra, đanh giọng nói: “Xin các người đừng làm ồn! Sư phụ cũng cần phải tu luyện, làm sao có thể chỉ dành hết thời gian vào việc giảng đạo cho mọi người được? Nếu hôm nay mọi người đòi người giảng thêm một ngày, thì ngày mai cũng sẽ xin thêm một ngày? Cứ như vậy thì đến bao giờ mới kết thúc?”

Cùng với địa vị ngày càng cao của Diệp Viễn thì đồ đệ Nhậm Đông của hắn cũng đã trở thành nhân vật có tiếng tăm ờ Vô Phương Thành.

Trong chốc lát, Nhậm Đông gần như trở thành thần giữ cửa.

Cảm giác thần hộ vệ bao trùm lên tất cả mọi người, với thân phận là thiếu thành chủ của hắn ngày trước cũng không thế làm được như vậy.

Nhưng bây giờ khi từ bỏ thân phận thiếu chủ, Nhậm Đông lại có cảm giác thoải mái tự do.

Bị Nhậm Đông trách mắng như vậy, tuyệt nhiên không một ai bên dưới dám phản bác lại.

Nhưng bọn họ vẫn dùng ánh mắt khao khát nhìn Diệp Viễn, hy vọng có thể thay đổi chủ ý của hắn.

Diệp Viễn thớ dài, nói: “Không phải là ta không muốn tiếp tục giảng giải cho mọi người, nhưng ngày mai ta phải đi tới bí cảnh trong Hạo Thiên Tháp, khiêu chiến truyền thừa trong đó, thực sự không còn cách nào.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK