Thứ mà nhân vật nghịch thiên như tổ sư gia để lại, sẽ đơn giản sao?
Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Phải biết rằng, lúc tổ sư gia phi thăng mới chỉ là Thần Du cảnh, vậy mà đã sáng tạo ra đại trận phong ấn cấp sáu và trận pháp cấp sáu rồi đấy!
Khuôn mặt Vi Tiếu không khỏi lộ ra thần sắc thất vọng cực kỳ, xem ra muốn tên tiểu tử này thành thành thật thật lĩnh hội ba quyển trận đạo này vẫn cần một chút thủ đoạn rồi.
Có điều lão đã ở Không Gian Đại Diễn đợi mấy nghìn năm, nhất thời cũng không vội.
Tiến vào trận pháp thứ hai, áp lực của Diệp Viễn rõ ràng lớn hơn rất nhiều.
Đương nhiên đó là so với trận pháp thứ nhất mà nói.
Trong không gian ý thức lĩnh ngộ trận pháp, không giống với việc hắn lĩnh ngộ Tiểu Cửu Chuyển Liên Hoàn Trận trước đó.
Lúc đó đám kiếm khôi đem đến áp lực rất lớn với Diệp Viễn, Diệp Viễn cần đặt phần lớn tinh lực để ứng đối với đám kiếm khôi đó.
Hơn nữa lúc này, không chỉ không có uy hiếp của kiếm khôi, mà Lục Lâm Phong còn bóc giải trận pháp thành từng cái trận nguyên cơ bản nhất, Diệp Viễn lĩnh ngộ ra chắc chắn là chẳng cần tốn nhiều công sức.
Trận pháp thứ hai không phải cái gì khác mà chính là đại trận phong ấn cấp sáu.
Có thể phong ấn thông đạo hai giới, đại trận phong ấn cấp sáu chắc chắn là mạnh mẽ vô cùng, cũng cực kỳ huyền ảo phức tạp.
Diệp Viễn tiêu tốn nửa ngày thời gian, cuối cùng cũng lĩnh ngộ triệt để.
Phải biết rằng, Diệp Viễn lĩnh ngộ Tiểu Cửu Chuyển Liên Hoàn Trận chỉ tiêu tốn mất có hai canh giờ.
Điều này đối với người khác mà nói, là một thành tích cực kỳ đáng kiêu ngạo nhưng đối với Diệp Viễn thì lại chẳng có chỗ nào đáng đế khoe khoang.
Dù sao đây cũng chỉ là trận pháp mà trước khi phi thăng Lục Lâm Phong để lại, tuy dưới hạ giới mà nói đã là vô cùng cường đại nhưng với một trận sư cấp chín như Diệp viễn, thì độ khó lại chẳng lớn đến vậy.
Nhưng nếu để Diệp Viễn đi lĩnh ngộ
Thực lực hiện tại của Đại Diễn Thần Vương còn mạnh hơn lúc phi thăng một trăm, một nghìn lần đấy!
Độ phức tạp của
Thần thức của Diệp Viễn lại lui về một lần nữa, hắn phát hiện vẻ mặt của Vi Tiếu nhìn hắn có chút không đúng, giống như chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
“Sao nào? Đại trận phong ấn cấp sáu cũng rất đơn giản? Lần này tiêu tốn thời gian nhiều hơn một chút thôi mà.”
Lời nói của Vi Tiếu lộ ra sự khó chịu dày đặc, Diệp Viễn đương nhiên có thể nghe ra.
Hắn cười ha ha nói: “Dạ dạ, cũng không quá khó, đợi vãn bối lĩnh ngộ hết quyển trận pháp thứ ba, chúng ta lại nói tiếp đi.”
Vi Tiếu trợn to hai mắt nói: “Ngươi đừng nói là hai trận pháp trước ngươi đã hoàn toàn lĩnh ngộ rồi đấy?”
“Ha ha, đúng vậy!”
Nói xong, thần thức của Diệp Viễn lại tiếp tục chìm xuống thạch thư thứ ba.
Vi Tiếu tức đến nỗi suýt nữa thì cầm tai Diệp Viễn kéo ra ngoài, thở phì phò nói: “Trẻ nhỏ không dễ dạy! Nếu ba quyển trận pháp này dễ lĩnh ngộ như thế, thì chẳng phải Đại Diễn Chân Tông ta đã trớ thành trò cười cho thiên hạ rồi sao?”
Chỉ có điều thần thức của Diệp Viễn đã chìm vào thạch thư, không còn nghe được lời lão nói nữa.
Trận pháp thứ ba, Diệp Viễn dùng hết một ngày thời gian.
Đó là một huyễn trận, tên gọi là Tu La Mê Huyễn Trận.
Tu La Mê Huyễn Trận chỉ là một trận pháp cấp năm, nhưng độ khó lĩnh ngộ còn cao hơn cả đại trận phong ấn cấp sáu.
Lĩnh ngộ xong trận pháp này, Diệp Viễn cũng có chút cảm giác mệt mỏi hư thoát.
Trận pháp này tuy là một huyễn trận, nhưng độ nguy hiểm chắc chắn còn mạnh hơn cả Tiểu cửu Chuyển Liên Hoàn Trận.
Có điều dựa vào thực lực hiện tại của Diệp Viễn, vốn không có cách để bố trí ra.
Nhưng lĩnh ngộ xong ba trận pháp này, Diệp Viễn cũng hiểu hơn về hệ thống trận đạo của Lục Lâm Phong.
Vi Tiếu nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của Diệp Viễn, lại không có lấy một chút đồng tình nào, ngữ khí lạnh nhạt nói: “Thiếu niên, đã biết sự lợi hại chưa? Làm người đừng nên mơ tưởng xa vời, ba quyển trận pháp này cũng đủ cho ngươi phải tiêu tốn cả đời rồi.”