Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ầm!"

Chu Ngạn gấp đến độ không kịp chuẩn bị, trực tiếp bị một quyền này đánh bay khỏi lôi đài.

Tất cả mọi người nhìn thấy một màn này thì khiếp sợ không thôi.

Rốt cuộc Lâm Siêu này có lai lịch gì, vì sao lại mạnh đến như vậy?

“Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt!”

Chu Ngạn ảo não không thôi, thất bại lần này đã khiến hắn mất đi cơ hội tranh đoạt Nguyệt Mộng Ly.

Vốn hắn cho rằng có thể ăn hiếp Diệp Viễn, sau đó cưới Nguyệt Mộng Ly về nhà, bây giờ không ngờ, thậm chí ngay cả trận chung kết cuối cùng cũng không lọt vào được.

“Ha ha, ta còn tưởng rằng Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng rất lợi hại, không ngờ Chu đại thiếu gia lại không chịu nổi một kích như thế. Xem ra chuyến này chuyện vui mừng nhất chính là cưới được Nguyệt mỹ nhân về nhà.” Lâm Siêu nói một cách rất kiêu ngạo.

Rất nhiều người đều chướng mắt đối với việc Lâm Siêu lớn lối như vậy. Nhưng thực lực của người ta đã bày ra ở nơi đó, thật sự là không có mấy người có thể đánh bại được hắn!

Đối với mọi người, lai lịch của tên Lâm Siêu này quá mức thần bí. Thần Võ Điện kia là thứ gì, căn bản là chưa một ai nghe qua.

Nếu như Nguyệt Mộng Ly được gả cho một người như vậy thì hiển nhiên tất cả bọn họ đều không chấp nhận.

Ngày thứ hai, ngày diễn ra trận chung kết!

Người thắng sẽ tranh đoạt với Diệp Viễn quyền quyết định cuối cùng Nguyệt Mộng Ly sẽ thuộc về ai.

Trác Bất Phàm đứng ở trên lôi đài, khí chất vững vàng, rất có phong phạm một đời cao thủ.

Thiên Trì thượng quốc là siêu cấp thánh địa có sự súc tích thâm hậu, tổ tiên đã từng xuất hiện nhiều vị cường giả thần đạo. Trác Bất Phàm là truyền nhân, thực lực mạnh cỡ nào thì cũng không cần nhiều lời nữa.

Trái lại Lâm Siêu thì có vẻ kiêu căng khó thuần, thậm chí còn lộ ra một tia hung ác nham hiểm, để cho người ta có chút cảm giác không thích.

Mặc dù mọi người không chiếm được Nguyệt Mộng Ly, thế nhưng trong lòng bọn họ đều không hy vọng Nguyệt Mộng Ly bị gả cho một người như vậy.

Trong lúc nhất thời, mọi người đều hô hào cổ vũ cho Trác Bất Phàm.

“Ha ha, đám ngu xuẩn này cho rằng cổ vũ cho tên Trác Bất Phàm kia thì hắn sẽ không thua sao? Cho đến bây giờ, ngay cả một phần mười thực lực Lâm Siêu cũng chưa lấy ra. Tên Trác Bất Phàm kia có mạnh hơn nữa thì cũng chỉ có thể liếm giày cho Lâm Siêu.” Trong đám người, ở một góc phòng không đáng chú ý có một trung niên mặc trang phục cổ quái nói.

"Căn bản Trác Bất Phàm cũng không phải là mục tiêu của Lâm Siêu. Tên Diệp Viễn xuất hiện sau cùng mới là mục tiêu lớn nhất lần này của hắn.” Người còn lại nói.

"Nói mới nhớ, trước đây thực sự quá xem nhẹ tiểu tử Diệp Viễn này, không ngờ hắn lại trưởng thành nhanh đến như vậy. Lúc này mới chưa đến mười năm mà hắn đã đột phá đến Vô Tướng Cảnh. Nhưng mà bây giờ hẳn là Lâm Siêu sẽ không bị thất thủ đâu?” Trung niên cả người mặc áo đen tiếp lời.

Nam tử mặc áo đen này chính là người thao túng cha con Triệu Thiên Dận lúc ở Vô Biên Giới! Đương nhiên, cho dù Diệp Viễn có ở chỗ này cũng không thể nhận ra hắn.

Mấy người này ở cùng một chỗ, hiển nhiên là đều xuất thân từ cái nơi gọi là Thần Võ Điện kia.

Trong mấy người này, có một người đàn ông trung niên tuổi hơi lớn một chút, nhìn qua có vẻ vững vàng.

“Chuyến này, mục tiêu của chúng ta là Nhật Nguyệt Thiên Đồng, cái tên tiểu tử được gọi là Diệp Viễn kia cũng chỉ là một tên tiểu nhân vật không quan trọng. Nói với Lâm Siêu một tiếng, để cho hắn không được làm mọi chuyện phức tạp!” Người đàn ông trung niên trầm giọng nói.

Mấy người đứng sau lưng đều biến sắc, ứng tiếng nói: “Vâng, Hàn Thông thánh tướng!”

Nam tử tên là Hàn Thông này lại là thánh tướng của cái thế lực thần bí kia!

Thực lực của thánh tướng mạnh hơn so với thánh đồ một mảng lớn!

Trong lúc nói chuyện, Trác Bất Phàm cùng với Lâm Siêu đã chiến đấu thành một đoàn trên lôi đài.

Thực lực của Trác Bất Phàm quả nhiên không phải đám người Chu Ngạn có thể so sánh được. Cũng là Đạo Huyền tầng một, nhưng từng chiêu thức của Trác Bất Phàm đều rất vững vàng.

May là Lâm Siêu cực kỳ cường hãn cho nên hắn mới không chiếm được nửa điểm tiện nghi, hai bên đánh đến nỗi khó phân thắng bại!

“La Phù Thần Thương!”

Hai người chiến đấu kịch liệt say sưa, Trác Bất Phàm vẫn một mực dùng tay không, bỗng nhiên tế xuất ra một cây trường thương.

“Oanh!”

Lâm Siêu tránh không kịp, trực tiếp bị uy lực của một thương này đánh văng trên lôi đài.

“Là La Phù Thần Thương! Võ kỹ thần đạo của Thiên Trì thượng quốc!”

“Trác Bất Phàm quả nhiên là thâm tàng bất lộ! Có người nói La Phù Thần Thương phải đạt được Đạo Huyền Cảnh mới có thể bắt đầu tu luyện, hơn nữa độ tu luyện vô cùng khó, không ngờ Trác Bất Phàm đã luyện thành!”

“Trên tay hắn là siêu phẩm thánh khí Thiên Nguyên Khiếu Vân Thương sao? Môn võ kỹ này kết hợp với siêu phẩm thánh khí thì uy lực tuyệt luân! Lần này, Lâm Siêu chắc chắn thất bại rồi!”

Mặc dù trên đời này đã không còn cường giả Thần Cảnh, thế nhưng vẫn còn một vài thần đạo truyền thừa.

Siêu cấp thánh địa có sự súc tích thâm hậu giống như Thiên Trì thượng quốc đều có truyền thừa về thần quyết, võ kỹ thần đạo.

Một khi sử dụng thì uy lực mạnh hơn võ kỹ cấp chín rất nhiều.

Chỉ là, uy lực chân chính của võ kỹ thần đạo thì chỉ có cường giả thần đạo mới có thể phát huy được. Cho dù võ giả Đạo Huyền Cảnh có tu luyện cũng chỉ có thể phát huy được một ít da lông mà thôi.

Mọi người dưới đài nhìn thấy Trác Bất Phàm một thương đắc thủ, từng người một đều hưng phấn không thôi.

Nhưng mà trên mặt chính Trác Bất Phàm lại bị che một tầng sương lạnh.

Một kích vừa rồi của hắn tích lũy trong một thời gian dài, vậy mà Lâm Siêu vẫn có thể hoá giải đại bộ phận kình khí, tránh bị tổn hại.

Lá bài của hắn đã triển lộ mà lá bài của Lâm Siêu vẫn còn chưa lấy ra.

Quả nhiên, Lâm Siêu chậm rãi bò lên từ dưới đất, mặc dù có chút chật vật, thế nhưng cũng không có thương thế gì quá nghiêm trọng.

“Có thể làm cho ta thụ thương, quả nhiên không hổ là đệ tử của siêu cấp thánh địa! Nhưng mà cũng chỉ tới đây mà thôi!” Lâm Siêu tỏ vẻ rất khinh miệt nói.

Một thanh loan đao xuất hiện trong tay Lâm Siêu, loan đao vừa xuất ra, mùi máu tanh nhanh chóng khuếch tán chấn nhiếp lòng người.

“Siêu phẩm thánh khí! Rốt cuộc Thần Võ Điện này có thế lực như thế nào, vì sao lại có siêu phẩm thánh khí cường đại như vậy!” Có người thở dài nói.

Lâm Siêu nhìn Trác Bất Phàm, khẽ cười nói: “Ngươi đã dùng võ kỹ thần đạo, vậy thì ta cũng sẽ sử dụng võ kỹ thần đạo, chúng ta so đấu một chút xem võ kỹ thần đạo của ai lợi hại hơn đi.”

Lâm Siêu nói một cách hời hợt, nhưng người khác nghe vào trong tai lại vô cùng khiếp sợ.

“Cái gì? Lâm Siêu cũng biết sử dụng võ kỹ thần đạo! Điều này sao có thể?”

"Những thế lực có võ kỹ thần đạo như thế này, ngoại trừ tám đại thánh địa siêu cấp ra thì chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay! Rốt cuộc cái Thần Võ Điện này có địa vị như thế nào?”

“Siêu phẩm thánh khí, võ kỹ thần đạo, tên Lâm Siêu này quá thần bí! Nếu như hắn chiến thắng Trác Bất Phàm...”

Kết quả như thế nào, mọi người đã không dám nghĩ tới.

Chỉ là mùi máu tanh trên loan đao làm cho tất cả mọi người đều có cảm giác không được thoải mái.

Nếu như Nguyệt Mộng Ly bị gả cho dạng người như thế này, vậy thì vố này Nguyệt gia chơi quá lớn rồi.

Mặt Trác Bất Phàm trầm như nước, âm thầm vận chuyển nguyên lực.

Ở phía đối diện, cử động của Lâm Siêu nhẹ nhàng thoải mái, đao thế vừa nhấc lên, toàn thân nó hóa thành một đám khói xanh, bay về phía Trác Bất Phàm.

Cùng lúc đó, Trác Bất Phàm cũng tích tụ một kích, xuất ra La Phù Thần Thương một lần nữa!

“Oanh!”

Hai bóng người kịch liệt va chạm vào nhau, đao mang đỏ như máu vượt trên cả La Phù Thần Thương!

Đao mang như thiên quân vạn mã, mang theo khí thế chưa từng có từ trước đến nay bổ thẳng vào Trác Bất Phàm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK