Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người trẻ tuổi này đang nhìn Diệp Viễn với vẻ trào phúng.

“Phòng tu luyện của ngươi? Hình như phòng tu luyện ở đây không ghi tên nhỉ?” Diệp Viễn nói với vẻ hiếu kỳ.

Người trẻ tuổi kia cười ha ha, nói: “Lẽ nào ngươi không thấy lạ, tại sao phòng này rõ ràng đang trống mà lại không có ai đặt Thần Nguyên Thạch sao?”

Diệp Viễn gật đầu, nói: “Ngươi nói vậy, cũng có chút kỳ lạ đấy.”

Người trẻ tuổi đắc ý nói: “Đây là lãnh địa thuộc sở hữu của riêng Hàn Tiếu ta, cho nên, không có ai dám tới!”

Diệp Viễn nhìn Hàn Tiếu, bĩu môi nói: “Là vậy à, ta không biết đấy. Vậy thì được rồi, dù sao ta cũng chưa vào, ngươi trả Thần Nguyên Thạch cho ta, phòng tu luyện này sẽ thuộc về ngươi.”

Hàn Tiếu nghe vậy cười lớn nói: “Ha ha ha…, ngươi muốn lấy Thần Nguyên Thạch từ ta? Thật là cười chết người rồi!”

Xung quanh, những võ giả kia cũng lộ ra nụ cười châm biếm.

“Tiểu tử này, ngươi không phải là một tên ngốc đấy chứ?”

“Hàn Tiếu dùng chiêu này đã lừa được rất nhiều người đấy. Cũng hết cách, thực lực của hắn quá mạnh, trong vòng Thiên Thần tầng ba, không có ai là đối thủ của hắn.”

“Không ngờ một Thiên Thần tầng một như tiểu tử này lại dám đòi lấy Thần Nguyên Thạch từ Hàn Tiếu. Đoán chừng, hắn sẽ phải chịu khổ rồi.”

Sắc mặt Diệp Viễn trầm xuống, nói: “Nói vậy, ngươi cố ý đợi ta đặt Thần Nguyên Thạch rồi mới đi tới?”

Đương nhiên Diệp Viễn có ấn tượng với Hàn Tiếu này.

Trên thực tế, lúc hắn vừa mới tới, Hàn Tiếu đã ở rất gần.

Hàn Tiếu cười nói: “Ta đúng là cố ý đấy, ngươi có thể làm gì được ta? Bây giờ, cút xa chút! Nếu không ngươi hãy chuẩn bị nằm ở ngoài đi!”

Bộp!

Hàn Tiếu chưa kịp nói hết thì cả người đã bay thẳng ra ngoài, đập mạnh vào bức tường phòng tu luyện đối diện, máu tươi phun ra dữ dội.

Một cước này của Diệp Viễn đạp rất mạnh.

“Đúng là ở đâu cũng đều có kẻ ngốc tự cho mình đúng! Lần này coi như dạy cho ngươi một bài học, không phải ai ngươi cũng có thể chọc vào.”

Diệp Viễn thu lại ánh mắt nhìn Hàn Tiếu như một kẻ ngốc, sau đó quay người đi vào phòng tu luyện, chỉ để lại mọi người đang mang trợn mắt há mồm.

Rầm!

Theo chân Diệp Viễn bước vào, cửa lớn phòng luyện cũng chậm rãi đóng lại.

“Thật là mạnh! Đó là… không gian pháp tắc sao?”

“Trời ạ, Thiên Thần tầng một lại có thể một cước đá bay Thiên Thần tầng ba ư?”

“Không ngờ Hàn Tiếu lại lật thuyền trong mương.”

Diệp Viễn vừa ra tay đã khiến mọi người kinh ngạc.

Mọi người đều ôm tâm thái coi náo nhiệt, cho rằng Diệp Viễn sẽ phải chịu khổ.

Không ngờ, cuối cùng trái lại khiến Hàn Tiếu nằm bên ngoài.

Một cước này không nhẹ, Hàn Tiếu không chỉ hộc máu, một lúc lâu sau vẫn chưa trở lại bình thường nổi.

“Tiểu tử đáng chết, lại dám đánh lén ta! Ba tháng sau, một cước này, ta phải trả lại gấp bội!” Hàn Tiếu ôm ngực, lạnh lùng nói.

Mọi người đều biết, Hàn Tiếu đã thật sự nổi giận.

Hắn là đệ tử Hàn gia, thân phận không tầm thường,

Hàn gia là đại gia tộc đứng thứ ba ở Đế Đô, thực lực rất mạnh.

Vài ngày sau, nam nhân mặc đồ đen xuất hiện trước mặt Lãnh Hào.

“Công tử, đã thăm dò rõ ràng rồi. Tiểu tử này tên Diệp Viễn, vừa mới vào Đế Đô. Về phần từ đâu tới thì không có cách nào dò la được. Tóm lại trước đây, người này không có danh tiếng gì.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK