Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Thiên – người đầu tiên dám lên đài đó, quả nhiên có chút thực lực, đã trực tiếp đánh bại đối thủ.

Không lâu sau, lại có một tên võ giả lên khiêu chiến ở lôi đài của Lý Thiên, kết quả Lý Thiên lại thắng.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, rất nhanh đã sắp đến hồi kết của ngày đấu đầu tiên, nhưng mà lại khiến cho mọi người có cảm giác buồn ngủ.

Ngày đấu đầu tiên, không có cao thủ lên đài, đều là những võ giả thực lực yếu.

Đừng có nhìn bọn họ có vài người thắng liên tiếp nhiều trận, đến cuối cùng cũng chỉ là làm lợi cho người khác.

Ngày thi đấu đầu tiên, điều đáng xem duy nhất có lẽ là Dương Văn Miếu

Hắn cứ ôm kiếm như vậy, đứng một mạch từ sáng sớm đến khi mặt trời lặn, đương nhiên là không có một ai dám lên khiêu chiến.

Cao thủ tịch mịch như tuyết, câu nói này chính là nói người như hắn.

Năm lôi đài khác thì khó phân thắng bại, nơi này của hắn lại vắng ngắt, những thiên tài kia đến nhìn thẳng hắn cũng không dám nhìn.

Diệp Viễn cũng có chút hiếu kỳ, rốt cuộc là có người nào dám lên khiêu chiến Dương Văn Miếu hay không.

Chung quy nếu dựa theo quy tắc thì chỉ cần hai ngày liên tiếp không có ai khiêu chiến, Dương Văn Miểu sẽ có được tư cách đi thẳng vào chung kết.

Ngày thứ hai, rốt cuộc thì cuộc thi cũng đã tới cao trào!

Trận đâu tiên, đã có một thiên tài Vô Lượng cảnh tầng bảy đi lên khiêu chiến Lý Thiên!

Thực lực của Lý Thiên này rất mạnh, ngày thứ nhất hắn thắng liên tiếp hai mươi trận, liên tục thủ lôi đài cho tới bây giờ.

Có điều rốt cuộc thì chênh lệch giữa Vô Lượng cảnh trung kỳ và Vô Lượng Cảnh hậu kỳ cũng quá lớn.

Cũng không thế nói thực lực của Lý Thiên này không mạnh, nhưng mà sau khi chống giữ trên trăm chiêu thì cuối cùng cũng thất bại đi xuống.

Có người Vô Lượng cảnh tầng bảy này dẫn đầu thì rất nhanh đã có người không nhịn được, một lúc liền có hai võ giả Vô Lượng tầng bảy bay lên lôi đài, trân đấu bắt đầu trở nên ác liêt!

Có Vô Lượng cảnh tầng bảy xuất thủ, trận đấu trên lôi đài trở nên kịch liệt hơn nhiều.

Những người có thể thành công thủ lôi đài ở ngày đầu tiên, có ai mà không phải là nhân vật lợi hại.

Có điều thực lực của bọn hắn đối diện với võ giả Vô Lượng cảnh tầng bảy thì vẫn kém hơn một chút. Qua không bao lâu đã bị đánh bại.

Đúng lúc đó, rốt cuộc Hạng Hạo cũng không nhịn được muốn ra tay. Bởi vì hắn biết, còn không xuất thủ nữa thì sẽ không biết là sẽ xảy ra chuyện gì.

Người Hạng Hạo khiêu chiến là đài chủ của ngày hôm qua, hai người đều là Vô Lượng cảnh tầng sáu, thực lực ngang nhau.

“Diệp huynh đệ, ngươi còn chưa định xuất thủ sao? Những người bên thành Thanh Hoàn đều đã lên lôi đài rồi.” Mục Vân nói.

Diệp Viễn cười nói: “Không phải là Mục huynh cũng không xuất thủ hay sao? Xem ra Mục huynh vẫn có mấy phần lòng tin với thực lực của mình.”

“Ha ha, cái này còn không phải đều nhờ Diệp huynh đệ tặng hay sao, nếu như không phải ngươi luyện chế Đại Nhật Thiên Dương Đan cho ra, ta thực sự sẽ không có lòng tin này.” Mục Vân cười nói.

“Ồ? Mục huynh có nắm chẳc có thể cướp được một danh ngạch không?”

Mục Vân cười khổ nói: “Ta nào dám nói mình nắm chắc cái này? Ta cảm thấy những võ giả tới Nghiệp Thành lần này, có không ít người thực lực không tầm thường, ta cũng chỉ có thể dốc hết sức lực đi tranh một lần thôi.”

Diệp Viễn cười một tiếng, ánh mắt hướng lên lôi đài nhìn Hạng Hạo: “Không ngờ được là thực lực của tên Hạng Hạo mắt cao hơn đầu này cũng không tầm thường. Xem ra, đài chủ lần này sẽ là hắn rồi.”

Cả một ngày Hạng Hạo đều là một bộ dạng khó chịu, khiến người khác cực kỳ chán ghét. Đừng nói là Diệp Viễn, cho dù là Mục Vân cũng không quan tâm tới hắn.

Có điều thực lực của hắn lại rất mạnh, đánh đài chủ đó đến mức không còn sức đánh trả.

Không lâu sau, đài chủ đó trực tiếp nhận thua, Hạng Hạo trở thành đài chủ mới, ở trên đài cực kỳ hăng hái.

Bùi Văn Cường thấy vậy đen mặt lại nói: “Tiếu tử này thật là không biết sống chết, vừa mới thắng được một trận mà đã dám khoe khoang! Loại trường hợp không có đủ thực lực thì càng biết điều càng tốt nhưng tiểu tử này lại đang kéo thù hận đến mà!”

Diệp Viễn và Mục Vân nghe vậy không khỏi tức cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK