Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cơ công tử, ngươi… ngươi không sao chứ?”

Sắc mặt Diệp Viễn tỏ rõ sự đau đớn, hắn không có chút phản ứng gì trước câu nói vừa rồi của Tiêu Như Yên.

Tiêu Như Yên vì quá lo lắng, nhất thời tay chân lóng ngóng, ôm chặt Diệp Viễn khóc lớn.

“Tiểu sư đệ!” Thi Hạo Nhiên nhìn thấy tình cảnh này, cũng vội vàng chạy tới chỗ Diệp Viễn.

Sau khi Thi Hạo Nhiên xem mạch cho Diệp Viễn, biết hắn lúc này chỉ tạm thời ngất đi thì mới yên tâm thở phào một hơi.

“Yên tâm, tiểu sư đệ chỉ là chịu lực xung kích quá lớn nên mới ngất đi thôi.” Thi Hạo Nhiên nói với Tiêu Như Yên.

Trong lúc hoảng loạn, Tiêu Như Yên đã quên mất rằng nàng cũng là một luyện dược sư, vì quá lo lắng mà không còn nhớ tới việc xem mạch cho Diệp Viễn.

“Không sao ư? Thật may quá!” Tiêu Như Yên vui mừng tới rớt nước mắt.

Thi Hạo Nhiên lại cau mày: “Không sao? Cô nương nhìn bộ dạng này của hắn giống không sao sao? vết thương này e là phải nằm liệt giường một thời gian đấy!”

Bộ dạng lúc này của Diệp Viễn trông vô cùng thảm hại, ngoại thương không cần nói, mà nội tạng cũng bị tổn thương không hề nhẹ.

Nếu như không có đan dược hỗ trợ điều trị, làm không tốt cũng có thể mất mạng như chơi, làm sao mà lại không sao được chứ?

Ánh mắt của Thi Hạo Nhiên tức giận nhìn về phía Triệu Thừa Càn, chỉ thấy Triệu Thừa Càn đang nhìn chằm chằm về phía Diệp Viễn, sắc mặt không có chút vui mừng nào của người chiến thắng.

“ÀL. tới cuối cùng Cơ Thanh vẫn thua! Ta còn cho rằng ngôi vị đệ nhất cao thủ của Vương Thành này hôm nay sẽ bị đổi chủ, ai ngờ Thất Hoàng Tử điện hạ lại mạnh tới vậy.”

“Cơ Thanh vẫn không thể tạo ra kỳ tích! Nhưng hắn có thể làm được đến đây cũng đã rất nghịch thiên rồi! Cho hắn thêm hai năm nữa thì chắc chắn hắn có thể vượt qua Thất Hoàng Tử điện hạ trên mọi phương diện!”

“Trận này, Cơ Thanh tuy bại nhưng vinh! Một kích cuối cùng kia của Thất Hoàng Tử, cho dù là võ giả Hồn Hải Cảnh cũng chưa chắc đã chống đỡ được! Cơ Thanh mới chỉ là một võ giả Ngưng Tinh tầng bảy, lại có thể đấu với Thất Hoàng Tử tới mức độ này! ở trong lòng ta hắn mới là người chiến thắng!”

Kẻ mạnh luôn khiến người khác nể trọng, biếu hiện của Diệp Viễn đã nhận được sự công nhận của mọi người.

Trong lòng bọn họ, dù thực lực của Diệp Viễn thấp hơn, dù hắn không đấu lại được với Triệu Thừa Càn là Hoá Hải Cảnh tầng bảy, nhưng thế nào cũng không coi hắn là kẻ bại trận được.

Tiêu Trường Phong tới gần, nhìn thấy Diệp Viễn trọng thương lại nhìn Triệu Thừa Càn, nhất thời không biết nên tuyên bố kết quả như thế nào.

II

“Trận đấu này, Thất Hoàng Tử

“Khụ khụ khụ…”

Lời của Tiêu Trường Phong mới nói được một nửa lại bị một trận ho dài cắt ngang.

Tiêu Như Yên thấy vậy vui mừng nói: “Cơ Thanh, cuối cùng ngươi cũng tỉnh! Doạ chết ta rồi!”

Nói rồi, nước mắt nàng lại thi nhau rơi xuống.

Diệp Viễn cười khổ nói: “Ngoan… đồ nhi ngoan, đừng… khóc nữa, khóc sẽ khó coi lắm! Chuyện đồng ý với ngươi… vi sư ta đã làm được rồi!”

Tiêu Như Yên nghi hoặc nói: “Cơ… Cơ Thanh, rõ ràng là ngươi thua rồi!”

“Ha… ha ha, ta nói sẽ dạy cho hắn một bài học, làm sao… làm sao có thế thua hắn được chứ?” Diệp Viễn vừa cười liền động tới vết thương, khiến hắn đau tới nghiến răng nghiến lợi.

Diệp Viễn còn chưa nói hết, Triệu Thừa Càn ở phía đối diện lập tức biến sắc, “phụt” một tiếng, phun ra một ngụm máu lớn rồi cứ thế đổ rạp xuống!

Tinh huống này quá đột ngột, khiến tất cả mọi người trở tay không kịp!

“Chuyện này rốt cuộc là thế nào?”

“Không phải Thất Hoàng Tử điện hạ thắng sao? Sao mọi chuyện lại thay đổi nhanh như vậy?”

“Không lẽ, Cơ Thanh thật sự đã tạo ra kỳ tích, lần này có thể trở thành đệ nhất cao thủ trong lớp người trẻ tuổi của Vương Thành sao?”

“Trời ạ! Dựa vào cảnh giới của hắn, tương lai còn ai có thể vượt qua hắn được chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK