Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay sau đó, Diệp Viễn phát hiện tốc độ tiêu hao nguyên lực của hắn quá nhanh!

Cho dù khả năng khống chế nguyên lực của Diệp Viễn đã đạt tới trình độ vô cùng chuẩn xác, thế nhưng mới chỉ nửa ngày hắn đã bị đông cứng.

Cực Hàn ý cảnh và Chước Nhiệt ý cảnh là hai loại ý cảnh hoàn toàn đối nghịch nhau, và cũng ngay lúc đó Diệp Viễn đã biết đích xác đây không phải là sự nhầm lẫn của Bia đá Hạo Thiên, mà là nó muốn dùng cách này đế tỏi luyện Chước Nhiệt chân ý của hắn!

Song Diệp Viễn không thế nào cảm ngộ được với thời tiết lạnh giá như vậy.

Trước giờ Diệp Viễn chưa bao giờ đụng tới Thủy ý cảnh, cho nên càng không cần nói tới việc cảm ngộ Cực Hàn chân ý.

Việc này chẳng khác nào để một võ giả Hồn Hải cảnh hướng dẫn một võ giả Nguyên Khí cảnh làm thế nào để tu luyện Hồn Hải cảnh, và đương nhiên võ giả Nguyên Khí cảnh sẽ không thể nào lĩnh ngộ được điều này.

Cho nên phương pháp tôi luyện chân ý này chắc chắn là vì Chước Nhiệt chân ý.

Thế nhưng Diệp Viễn vẫn đang loay hoanh không biết nên làm cách nào để cảm ngộ được Chước Nhiệt chân ý vô thượng.

Song hắn cũng không quá vội vàng, quá khó để cảm ngộ Chước Nhiệt chân ý vô thượng, trước giờ hắn chưa từng có ý nghĩ một lần là xong.

Nếu coi Bia đá Hạo Thiên là con đường tắt, thì Diệp Viên đã tiết kiệm được rất nhiều thời gian.

Còn nếu ở bên ngoài, không biết hắn phái tiêu tốn bao nhiêu thời gian mới có thể tìm được phương pháp nhập môn.

Từ Chước Nhiệt chân ý tới Chước Nhiệt chân ý vô thượng là một quãng đường rất dài, cho dù là Linh Chá Thần Vương, năm đó cũng đã phải mất tới cả trăm năm mới lĩnh ngộ thành công.

Cũng sẽ thật nực cười nếu như chỉ trong vài ngày Diệp Viễn đã lĩnh ngộ được.

Có thể trở thành Thập Đại Thần Vương, nào có ai không phải là người có tư chất tuyệt thế chứ? Khả năng cả ngộ của Diệp Viễn tuy cao, nhưng sẽ là quá khoa trương nếu nói mạnh hơn Linh Chá Thần Vương gấp cả trăm nghìn lần.

Người mặc đồ đen lặng lẽ quan sát Diệp Viễn từ hư không, tự lấm bẩm một mình: “Quả nhiên tên tiếu tử này là người hiểu biết, cũng biết ăn nhiều nuốt không trôi. Xem ra hắn cũng biết nhìn xa trông rộng hơn so với các võ giả khác ở Vô Biên giới đấy! Chân ý chỉ là khúc dạo đầu trong con đường tu đạo, sức mạnh thật sự vẫn phải là chân ý vô thượng! Nếu như tên tiểu tử này có thể lĩnh ngộ được Chước Nhiệt chân ý vô thượng thì e rằng ba ảl sau cũng không thể làm khó dễ gì hắn được.”

Người mặc đồ đen nghĩ ngợi một lát, bất giác vụt tắt nụ cười: “Ta đúng là bị tên tiểu tử này làm cho hồ đồ rồi, Chước Nhiệt chân ý vô thượng là một trong những chân ý vô thượng tuyệt đỉnh nhất. Cho dù hắn có là thiên tài yêu nghiệt đến thế nào không đến trăm tám mươi năm thì cũng đừng mơ tướng có được thành tựu. Bây giờ thời gian trong không gian truyền thừa cũng bằng một phần ba mươi thời gian bên ngoài, cộng thêm sáu ngày nhờ vượt ải xuất sắc, thì hắn cũng chỉ có một trăm tám mươi ngày để lĩnh ngộ Chước Nhiệt chân ý vô thượng, khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy có thấm tháp vào đâu?”

Trăm tám mươi năm mới có thể thành công đã là đánh giá cao nhất dành cho Diệp Viễn.

Phải biết rằng, cường giả Thần Vương đứng đầu ở Thần Vực đã phải dành cả đời mới có thể lĩnh ngộ được Chước Nhiệt chân ý vô thượng, song có được nó thì thực lực của người đó cũng sẽ là cực mạnh trong các Thần Vương.

Cho nên đánh giá Diệp Viễn có thể thành công trong trăm tám mươi năm đã là đánh giá cực cao.

Một trăm tám mươi ngày so với trăm tám mươi năm mà nói, chỉ là một nháy mắt trong nháy mắt mà thôi, muốn nhập môn cũng không đủ.

Thời gian bên trong không gian truyền thừa đang trôi đi một cách nhanh chóng, nhưng thời gian bên ngoài lúc này mới chỉ là mấy ngày ngắn ngủi.

Không ngoài dự định, tại tầng thứ năm cả Tân Nham và Doãn Yên Hoa đều bị Huyễn Linh hạ sát, đồng thời bị đấy ra khỏi Hạo Thiên Tháp.

Khi bọn họ nghe tin Diệp Viễn xuất sắc vượt ải ở cả sáu tầng đầu, hai người đều ngạc nhiên tới mức không khép nổi miệng.

Ngoại trừ hai người bọn họ ra, Thất Hải còn giữ Lưu Hồng và Quách Đào Quần cùng ở lại.

Cả bốn cường giả mạnh nhất này đều được Thất Hải giữ lại.

“Bốn người các ngươi, cứ ở đây bế quan tu luyện, ta sẽ hộ pháp cho các ngươi. Có lẽ đã lĩnh ngộ được nhiều thứ ờ trong Hạo Thiên Tháp, lúc này chính là thời gian thích hợp nhất để bế quan. Chuyện bên ngoài kia đã có những cường giả Thần Du cảnh lo liệu, thêm mấy người các ngươi cũng chẳng giải quyết được gì.” Thất Hải nói với bốn người bọn họ.

“Tuân lệnh, Hải lão.” cả bốn người đồng thanh đáp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK