Hắn nhìn chằm chằm vào mắt của tên đệ tử đó, nếu đối phương nói dối thì nhất định không qua được con mắt của hằn, tên đệ tử của Tử Thần Tông cũng không biết Lâm Siêu biến mất lúc nào, đi làm cái gì.
Điều này cực kỳ quái dị, chuyện Lâm Siêu muốn làm, ngay đến cả đồng môn của hắn cũng không biết.
Chẳng trách lần đầu tiên hắn gặp Lâm Siêu hắn đã có một cảm giác kỳ quái, xem ra tên này vốn đã có vấn đề.
Ngô Chiêu nhìn thấy sự thất thố của Diệp Viễn cũng giật nảy mình tiến lên trước hỏi: “Diệp sư diệt, rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Lâm Siêu này là người nào?”
Dựa vào thân phận của Ngô Chiêu chắc chắn không quan tâm đến một võ giả Ngưng Tinh cảnh.
Sự mất tích của Lâm Siêu khiến trong lòng Diệp Viên sinh ra một nỗi bất an vô cùng lớn, hắn có cảm giác, trận động đất vừa rồi ắt hẳn có liên quan đến Lâm Siêu.
Rốt cuộc hắn muốn làm cái gì?
Diệp Viễn đơn giản nói rõ thân phận của Lâm Siêu một chút, trên thực tế hắn cũng không biết Lâm Siêu thực chất là người như thế nào.
Bây giờ xem ra, Lâm Siêu chỉ sợ là loại người có thân thế không ai hay biết mà mục đích hắn tiến vào bí cảnh cũng khác với những người khác.
Ngô Chiêu nghe xong lời nói của Diệp Viễn, cũng không nghĩ ra nguyên cớ, cũng không rõ vì sao.
“Chúng ta vân nên mau chóng rời khỏi nơi này trước đã, ta cảm thấy sẽ có chuyện khác xảy ra.” Hiển nhiên lúc này Ngô Chiêu cũng cảm nhận được điều gì đó không hay rồi.
Diệp Viễn thở dài một hơi nói: “Không kịp nữa, chỉ sợ đường ra của chúng ta đã bị lấp kín!”
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy một luồng sáng lóe lên, năm thân ảnh xuất hiện trước mắt mọi người.
Đệ tử của tám đại tông môn nhìn thấy năm người này đều cảm thấy một cảm giác áp bức mạnh mẽ, bốn huynh đệ Lam Báo thân hình cuồng dã càng tác động mạnh vào thị giác của bọn hắn.
Ngô Chiêu nhìn thấy Lam Báo, hai mắt lập tức ngưng trọng lên.
“Hóa Hái tầng năm!” Ngô Chiêu hít một ngụm khí lạnh.
Cường giả Hóa Hải tầng năm, căn bản không phải thứ mà những người trong bọn họ có thể đối địch.
Một Lam Báo cũng đã đủ đế thu thập tất cả bọn họ rồi!
Mà tầm mắt của Diệp Viễn dừng lại trên người Lâm Siêu, cũng cảm thấy không thể tin được.
Lâm Siêu vốn là Ngưng Tinh tầng tám mà lúc này lại biến hành một Hóa Hải tầng ba!
Năm người Lam Báo, một Hóa Hải tầng năm, bốn Hóa Hải tầng ba!
Như vậy thì còn đánh cái gì?
Nhìn thấy trận thế như vậy, tất cả moi người đều lộ ra thần sắc tuyệt vọng.
“Lâm Siêu sư đệ, những người này chính là người của Vô Biên giới cùng ngươi thăm dò bí cảnh à?” Lam Báo không coi ai ra gì hỏi.
Lâm Siêu gật đầu nói:” Không sai! Đám người chúng đệ có hơn trăm người, đại đa số trưởng lão Hóa Hải cảnh đã bị Thiên Lôi Tỏa Nguyên Đại Trận đánh chết rồi, chỉ còn lại những người này thôi!”
Lam Báo một mặt khinh bỉ nói: “Một đám giun dế! người của Vô Biên giới đều yếu đuối như vậy sao?”
Lâm Siêu cười nói: “Người của Vô Biên giới sao có thể sánh làm đối thủ của Cuồng Phong giới chúng ta? Năm đó nếu không phải Đại Diễn Chân Tông hy sinh sức lực toàn tông phong ấn ranh giới thông đạo, Vô Biên giới sớm đã là của Cuồng Phong giới chúng ta rồi, bọn chúng làm gì còn có cơ hội tiêu dao tự tại mấy nghìn năm.”
Lam Báo nghe vậy cười lớn: “Ha ha ha… Lâm huynh đệ nói phải! Nhưng mà không bao lâu nữa, Vô Biên giới cũng là của chúng ta rồi!”
Lúc này, một đệ tử Tử Thần Tông yếu ớt nói: “Huynh… huynh là Lâm sư huynh phải không? Huynh… huynh vừa nói cái gì mà Cuồng Phong giới? Rốt cuộc là có chuyện gì?”
Lâm Siêu nhìn hẳn cười nói: “E rằng ngươi vẫn chưa biết, thủ lĩnh của Tử Thần Tông chúng ta đều là cựu thần của Cuồng Phong giới! Nhiệm vụ chúng ta lưu lại Vô Biên giới chính là đả thông thông đạo ranh giới, nghênh đón Phong Hoàng giáng lâm! Uông sư đệ, ngươi là đồng môn sư huynh đệ của ta, nếu bây giờ ngươi quy thuận Cuồng Phong giới, ta có thế cho người một con đường
Hiển nhiên vị Uông sư đệ kia không biết Cuồng Phong giới là cái gì, nhưng cho dù hắn có ngốc thì lúc này cũng biết Lâm Siêu không phải là người của Vô Biên giới.
Nghe xong Lâm Siêu nói, sắc mặt Uông sư đệ kia xám ngoét, nhất thời không biết nên làm thế nào.
Mà lúc này, tầm mắt của Lâm Siêu lại rơi lên người Diệp Viễn.