Còn về chuyện có nhận hay không thì phải xem tâm tình của Đan Ngọc Thiên Tôn.
Có điều, lần này thêm một cường giả Tổ Cảnh là Phiêu Vũ Thiên Tôn, rốt cuộc Đan Ngọc Thiên Tôn cũng không nhịn được.
“Lạc Thiên Kỳ, bản tôn đối với ngươi rất tốt. Tới chỗ của bản tôn, bản tôn nhất định sẽ chú tâm bồi dưỡng ngươi. Tương lai, thực lực của ngươi sẽ không thua Vân Dịch.” Đan Ngọc Thiên Tôn mở miệng nói.
Hắn rất có lòng tin, dù sao mình cũng là cường giả Tổ Cảnh, miệng vàng lời ngọc.
Chỉ cần không phải là kẻ ngốc, thì sẽ gia nhập vào môn hạ của mình.
Mặc dù lần này mình thua nhưng mà uy vọng tích lũy mấy trăm năm, đó cũng không phải là phí công.
Nhiều năm như vậy, có vô số cường giả đan đạo đi ra từ đại đế đô Vân Đan.
Chỉ là lần này, hắn tính sai rồi.
Lạc Thiên Kỳ khom người thi lễ với Đan Ngọc Thiên Tôn, nói: “Đa tạ chiếu cố của Đan Ngọc đại nhân, tiểu nhân sợ hãi! Chỉ là… tiểu nhân đã có Tông Sư ngưỡng mộ trong lòng, thật sự xin lỗi.”
Đan Ngọc Thiên Tôn biến sắc, đang muốn mở miệng, đã thấy Lạc Thiên Kỳ không chút do dự, ở trong kinh ngạc của tất cả đan thần thất tinh, trực tiếp đi về phía Diệp Viễn.
Hắn lại không có chọn Phiêu Vũ?
Nhìn thấy là Diệp Viễn, Đan Ngọc Thiên Tôn cũng là thở phào.
Tranh giành nhân tài này, cũng là một chuyện lớn.
Dù sao, một thánh địa to như vậy, cũng không phải là một mình hắn có thể chống đỡ được.
Chỉ cần không chọn Phiêu Vũ Thiên Tôn thì không có vấn đề gì cả,
Thiên Tôn chủ trì cũng hơi bất ngờ, có điều cũng không hề để ý, tiếp tục nói: “Người thứ hai, Lý Thanh.”
Vốn dĩ, người thứ hai này, Đan Ngọc Thiên Tôn căn bản cũng chướng mắt.
Chỉ là tình huống lần này có chút đặc thù, hắn vẫn mở miệng.
“Lý Thanh, bản tôn có thể nhận ngươi làm đồ đệ!” Đan Ngọc Thiên Tôn mở miệng nói.
Vẻ mặt Lý Thanh áy náy, thi lễ nói: “Đa tạ chiếu cố của Đan Ngọc đại nhân, chỉ là… trong lòng tiểu nhân đã chọn được người.”
Dứt lời, Lý Thanh cũng không chút do dự đi về phía Diệp Viễn.
“Đây là chuyện gì vậy? Liên tiếp hai người cự tuyệt Đan Ngọc Thiên Tôn, đây cũng không bất ngờ, nhưng vì sao bọn họ đều đi về phía Diệp Viễn?”
“Lúc trước, tất cả mọi người đều chen nhau đến vỡ đầu cũng muốn bái nhập vào môn hạ của Tổ Cảnh.”
“Phiêu Vũ Thiên Tôn đánh bại Đan Ngọc Thiên Tôn, bọn họ lại cũng không chọn?”
…
Chỗ ngồi của Thiên Tôn, truyền đến một hồi âÂm thanh kỳ quái.
Hành động của Lạc Thiên Kỳ và Lý Thanh, thật sự khiến người ta khó hiểu.
Còn về Đan Ngọc Thiên Tôn, gương mặt đã đen như đáy nồi.
Hắn đường đường là người đứng đầu Nam giới, có khi nào không cần mặt mũi đi chiêu nạp đệ tử như vậy?
Hôm nay, liên tiếp hai lần mở miệng lại bị cự tuyệt!
Lần này, tấm mặt mo thật sự vứt xuống sông rồi.
Có điều, càng khiến cho bọn họ kinh ngạc hơn vẫn còn ở phía sau.
Ngươi thứ ba!
Người thứ tư!
…
Mãi cho đến người thứ tám, tất cả đều lựa chọn Diệp Viễn!
Một đám Tông Sư đứng ngồi không yên, người thứ chín ra khỏi hàng, Liệt Dương Thiên Tôn lập tức mở miệng nói: “Chu Vân Hạo, ngươi tới chỗ bản tôn, bản tôi sẽ dốc túi truyền cho ngươi.”
Thừa Phong Thiên Tôn cũng mở miệng nói: “Chu Vân Hạo, đệ tử dưới trướng bản tôn, bây giờ đều là cường giả danh chấn một phương. Ngươi theo bản tôn, tương lai nhất định có thể trở nên nổi bật.”