Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhãn lực của Diệp Viễn cực kỳ cao, sớm đã nhìn ra điểm khác biệt giữa huynh đệ Lam Thị và võ giả của Vô Biên giới.

Nhưng Vi Tiếu lại khinh thường nói: “Võ giả Cuồng Phong giới thật không tệ, nhưng Vô Biên giới chúng ta tài nguyên phong phú, thực lực của cả võ giả không hề yếu hơn so với bọn chúng! Huồng hồ lúc đó Đại Diễn Chân Tông chúng ta toàn thịnh, giết chết cường giả Thần Du cảnh của đối phương là chuyện không đáng nhắc tới.”

Diệp Viễn không cãi lại, Lục Lâm Phong tên đó tuy làm người nhỏ nhen ích kỷ nhưng quả thật có bản lĩnh.

Đạo thống mà hắn đế lại chắc chắn vô cùng cường đại.

Hơn nữa tính toán thời gian, lúc ấy Lục Lâm Phong mới phi thăng không lâu, cũng tầm mấy ngàn năm, Vi Tiếu nói là lúc toàn thịnh cũng không quá đáng.

Vậy thì kì lạ thật, với nội tình mà Lục Lâm Phong để lại Đại Diễn Chân Tông cũng không đến nỗi phải hy sinh toàn tông để phong ấn thông đạo mới đúng chứ, trừ phi…

Diệp Viễn hơi biến sắc, buột miếng nói: “Chẳng lẽ Cuồng Phong giới… là một tiểu thế giới cấp cao?”

Lần này đến lượt Vi Tiếu kinh ngạc: “Xem ra ngươi biết không ít chuyện, ngay cả tiểu thế giới cấp cao cũng biết! Không sai, Đại Diên Chân Tông ta cũng là về sau mới biết, giới chủ của Cuồng Phong giới là một vị cường giả Vô Lượng cảnh được xưng là Phong Hoàng! Nếu như để chiến tranh tiếp tục phát triển, hậu quả sẽ khôn lường!”

Ngoài trừ Thần Vực ra, hạ giới có vô số tiểu thế giới, mà căn cứ theo mức độ giới hạn nguyên lực khác nhau phân thành ba cấp: cao cấp, trung cấp và hạ cấp

Giới hạn mà tiểu thế giới cấp cao có thể thừa nhận là cấp sáu Vô Lượng Cảnh, mà tiểu thê’ giới cấp trung chỉ là cấp năm Thần Du cảnh.

Trên lý luận, võ giả vượt qua giới hạn nguyên lực của một thế giới là có thể phá tan hư không phi thăng Thần Vực.

Lúc này Diệp Viễn mới bừng tỉnh, lấm bẩm: “Hóa ra là thế!”

Vi Tiếu trăm mối cảm xúc ngổn ngang nói: “Đại Diễn Chân Tông ta ngự trị chư tông ở Vô Biên giới, hưởng thụ vô số tài nguyên, đương nhiên phải đảm đương mọi chuyện! Vì vậy tông chủ đã đưa ra một quyết định cực kỳ khó khăn, toàn bộ cường giả Trận Hoàng cấp năm của tông môn hiến tế thần hồn để đánh đổi, thi triển đại trận phong ấn cấp sáu mà tổ sư gia Đại Diễn Chân Quân lưu lại, rồi dùng đại thần thông để di dời toàn tông đến chồ phong ấn, trấn áp phong ấn!”

Nghe Vi Tiếu nói xong, Diệp Viễn cũng cảm thấy kính nể vô cùng.

Loại chuyện hy sinh thân mình, tác thành đại nghĩa này nói ra thì đơn giản nhưng đến phiên mình làm lại cần sự quyết đoán cực lớn.

Càng huống hồ lúc đó không chỉ hiến tế riêng bản thân tông chủ mà còn cả toàn bộ cường giả cấp sáu của Đại Diễn Chân Tông.

Từ trước đến giờ Lục Lâm Phong làm người luôn khiến Diệp Viễn khinh thường, nhưng đồ tử đồ tôn của hắn lại khiến Diệp Viễn không thể không cảm thấy nể phục.

Đảm đương chuyện lớn như vậy không phải tất cả mọi người đều có thể làm được.

Chính vì Đại Diễn Chân Tông hy sinh thân mình mới đổi lại được mấy ngàn năm hòa bình của Vô Biên giới.

Đại trận cấp sáu đã vượt quá giới hạn của Vô Biên giới, cường giả Thần Du Cảnh muốn vượt qua giới hạn này sẽ phải trả giá đế đánh đổi.

Mà cái giá này chính là tính mạng của bọn hắn!

Diệp Viễn đứng dậy cúi đầu thật thấp với Vi Tiếu, nói: “Những việc làm của tiền bối và mọi người thật khiến người ta cảm thấy kính phục, xin hãy nhận của vãn bối một bái.”

Thật ra linh hồn của Diệp Viễn không phải là người của Vô Biên giới, nhưng đã trùng sinh trên người Diệp Viễn, thì cũng coi như là người của Vô Biên giới rồi.

Dù vậy, Vi Tiếu cũng không gánh được một bái này của Diệp Viễn.

Một bái này của Diệp Viễn, là bái thay cho Diệp Hàng và Nhậm Hồng Lăng.

Không có sự hy sinh của Đại Diễn Chân Tông, hiển nhiên cũng không có Diệp Hàng và Nhậm Hồng Lăng, cũng không thế có Diệp Viễn hiện giờ.

Vi Tiếu xua tay than thở nói: “Ngươi không cần làm lễ với ta, chỉ hận khi đó cảnh giới của ta không đủ, không thể tham gia vào bố trí đại trận phong ấn cấp sáu, bằng không nói sao cũng không thế đế tông chủ tự mình ra trận! Tông chủ là kỳ tài trời sinh, hẳn nhiên có thể đuổi theo bước tiến phi thăng Thần Vực của tổ sư gia, thế nhưng lại gặp phải tai bay vạ gió như vậy! Ài…”

Nghe đến đây, Diệp Viễn cũng thổn thức không thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK