Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Diêu Thiên về tông môn, đương nhiên sẽ không đem loại chuyện mất mặt này nói ra. Lúc này bị Diệp Viễn vạch trần ở trước mặt mọi người, hắn hận không tìm được một cái lỗ đế chui xuống.

“Diêu trưởng lão, đến cùng là chuyện gì xảy ra?”

“Diêu trưởng lão, tên Diệp Viền này nhất định là đang nói láo đúng không?”

Không ít người thấp giọng hỏi Diêu Thiên, Diêu Thiên đang muốn phủ nhận, lại nghe được Tiêu Kiếm thản nhiên nói: “Các ngươi không cần hoài nghi nữa, Diệp Viễn không có nói sai, hắn có năng lực như thế! Diệp Viễn hắn… Đã có thể câu thông nguyên lực của thiên địa cho mình dùng rồi, chờ hắn đột phá Ngưng Tinh Cảnh, thực lực sẽ có một cái bay vọt về chất!”

Đám người hít một hơi lãnh khí.

Mặc dù Tiêu Kiếm không có nói tới Diêu Thiên, nhưng là hắn đã xác nhận Diệp Viễn.

ở trước mặt Diệp Viễn, sức chiến đấu của luyện dược sư Hóa Hải cảnh, đích thật là cặn bã…

Mà trong số luyện dược sư, đại bộ phận đều là như thế…

Võ giả Linh Dịch cảnh có thể câu thõng nguyên lực thiên địa? Đám người lần nữa bị khiếp sợ đến…

Lấy địa vị của Tiêu Kiếm, đương nhiên sẽ không ăn nói lung tung những chuyện này.

Hồn lực vô cùng cường đại, võ đạo thiên phú tuyệt luân, đây quả thực là thiên tài ngay cả lão thiên cũng ghen tỵ đấy!

Nhân vật như vậy, sẽ làm chuyện trộm cắp đan phương hay sao?

Một đám trưởng lão không khỏi bắt đầu hoài nghi.

Đám người này trước khi đến kỳ thật đều là lòng đầy căm phẫn, một lòng muốn đưa Diệp Viễn vào chỗ chết. Mà lúc này, bọn hắn không thể không một lần nữa nhìn kỹ lại Diệp Viễn.

“Diệp Viễn, không biết sư tôn ngươi là thần thánh phương nào? Nếu như ngươi có sư tôn cường đại như vậy, cần gì phải vào u Vân tông ta?” Tông chủ Lạc Thanh Phong vẫn luôn trâm mặc bỗng nhiên mở miệng nói.

Diệp Viễn làm ra một bộ biểu lộ bị hỏi khó, mờ mịt nói: “y… Bẩm tông chủ, đệ tử cũng thực sự không biết sư tôn là thần thánh phương nào, thậm chí ngay cả tên của người cũng không biết. Sư tôn nói, để cho đệ tử lấy tri thức hắn dạy nhập hồng trần lịch luyện, sánh vai với những thiên tài khác. Chỉ có từ bên trong chúng sinh trổ hết tài năng, mới có thế chính thức trở thành đệ tử của người!”

“Buồn cười! Làm gì có ai ngay cả tục danh sư tôn của mình cũng không biết? Theo ta thấy, cái này căn bản là ngươi bịa ra! Tông chủ, ta thấy không cần thẩm vấn rồi, Diệp Viễn nói năng bậy bạ, trực tiếp phán hắn tử hình đi!” u Dương Minh trách cứ.

“u Dương trưởng lão, theo ta thấy, ngươi làm tông chủ tương đối phù hợp. Nếu không, ngươi đến ngồi chỗ ngồi của ta đi?” Lạc Thanh Phong nhàn nhạt nói, lại là làm cho nhiệt độ cả đại điện đều trùng xuống.

Cho dù ai cũng có thể nghe được, Lạc tông chủ bất mãn với u Dương trưởng lão!

u Dương Minh thường xuyên ỷ vào thế lực của u Dương gia tại tông môn, không để các trưởng lão khác vào mắt. Bây giờ lại trực tiếp ngắt lời Lạc tông chủ tra hỏi, lá gan cũng lớn lắm.

Nếu Lạc tông chủ ngay cả như vậy cũng có thể nhẫn, hắn cũng không cần làm chức tông chủ này nữa.

Khuôn mặt u Dương Minh trướng thành màu gan heo, lúng túng không thôi.

“u Dương Minh, ngươi câm miệng cho ta! Tông chủ đang tra hỏi, lúc nào đến phiên ngươi lên tiếng? Cuối cùng phán quyết như thế nào, đó là tông chủ quyết định, há lại cho ngươi đến xen vào! Còn không mau nhận lỗi với tông chủ?” u Dương Vũ tự nhiên cũng ngồi không yên, mở miệng quát lớn.

u Dương Minh không dám chống đối lại lời của u Dương Vũ, đành phải đứng dậy cúi đầu với Lạc Thanh Phong, nói: “u Dương Minh nhất thời nóng vội, không lựa lời nói, mong rằng tông chủ chớ trách.”

Lạc Thanh Phong phất phất tay, không phản ứng đến hắn nữa, lại nói với Diệp Viễn: “Tôn sư quả thật là kỳ nhân! Chỉ là không biết, lúc này hắn người ở nơi nào?”

“Sư phụ lão nhân gia ông ta vân du tứ hải.” Diệp Viễn vẫn là một bộ lí do thoái thác.

Mặc dù u Dương Minh bị Lạc Thanh Phong khiến trách một chầu, nhưng lời hắn nói lại không sai.

Nào có bái sư mà không biết tục danh của sư phụ?

Mà bây giờ Diệp Viễn còn nói sư phụ của hắn không ở đây, đó chính là không có chứng cứ rồi.

Về tâm lý, đã có không ít người cảm thấy Diệp Viễn là đang nói hươu nói vượn.

Lạc Thanh Phong hai mắt nhắm lại, nói ra: “Theo ta được biết, mấy tháng trước đó ngươi còn không có chút thực lực nào, trong vòng mấy tháng lại là lực lượng mới xuất hiện. Chẳng lẽ, lệnh sư chỉ truyền dạy cho ngươi mấy tháng này, vừa vặn đến lúc ngươi đến u Vân tông, liền vân du tứ hải?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK