Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bảy nét này chính là chữ “kiếm”, chính là kiếm ý của Thanh Cương Phiêu Linh Kiếm.

Diệp Viễn lưu lại cái này là để nếu có người hoàn toàn lĩnh ngộ được Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết thì có thể tới ngọn núi này lĩnh ngộ bảy đạo kiếm ý!

Sau đó, ngọn núi này liền trở thành thánh địa mà tất cả người ở Vô Biên Giới hướng tới!

Bởi vì chỉ cần có thể ngộ ra một đạo trong bảy đạo kiếm ý, thì chẳng mấy sẽ có thể càn quét cả thê’ giới!

Trăm năm sau, u Vân Tông xuất ra một kỳ tài ngút trời, hắn vậy mà có thể lĩnh ngộ được đạo kiếm ý mà Diệp Viễn lưu lại năm xưa, chân chính đem u Vân Tông trở thành đệ nhất tông môn đương thời, rốt cuộc u Vân Tông cũng đã trớ thành đệ nhất tông môn danh xứng với thực!

Về sau u Vân Tông, thậm chí còn mạnh hơn Đại Diễn Chân Tông năm đó!

Mà quật khởi theo u Vân Tông, Vô Biên Giới lại một lần nữa tiến vào thời đại huy hoàng, vô số cường giả đã theo tới đây.

Trừ cái đó ra, Diệp Viễn đem tất cả những câu hỏi về tầng thứ bảy tường tận giải thích, cũng được truyền rao.

Vô Phương Thành, cũng danh xứng với thực trớ thành đệ nhất thánh địa!

Tám năm sau, Diệp Hàng trở thành cường giả Đan Hoàng đỉnh phong, cũng thừa kế y bát từ trong tay Nhậm Tinh Thuần, trở thành thành chủ Vô Phương Thành.

u Vân Tông cùng với Vô Phương Thành một nam một bắc, một đan một võ, giúp đỡ lẫn nhau.

“Hi hi, đại ca, để huynh chờ lâu rồi!”

Sắp phi thăng Thần Vực, Bạch Quang cũng có chút hưng phấn.

“Ha ha, không nói tới việc chờ lâu. Thời gian nửa năm này với ta mà nói, lại là một loại tinh thần thăng hoa. Ta quật khởi từ Tân quốc, tốc độ tu luyện quá nhanh. Mặc dù ta đã tận lực áp chế, nhưng mà vẫn có rất nhiều tai họa ngầm. Thời gian nửa năm này, không có tranh đấu, không có tu luyện, ở bên phụ mẫu, không khác gì một người con trai bình thường. Nhưng mà nửa năm này, đối với con đường tu luyện của ta sau này có tác dụng cực kỳ quan trọng!” Diệp Viễn cười nói.

Con đường tu luyện, cũng không phải là một đường đột nhiên tăng mạnh mới tốt.

Cần phải có lúc tĩnh tâm xuống nghỉ dưỡng sức một phen, mới có thể để cho con đường ngày sau đi càng thêm vững chắc.

Thời gian nửa năm này, dường như là Diệp Viễn buông tha việc tu luyện, nhưng mà đối với cảm ngộ cảnh giới của hắn, lại càng thêm vững chắc.

“Đại ca, những gì huynh nói quá mơ hồ, ta nghe đến một câu cũng không hiểu được! Có điều, chúng ta có phải nên phi thăng rồi hay không?” Bạch Quang hưng phấn nói.

Diệp Viễn gật gật đầu nói: “ừ, ngươi chuẩn bị đi. Thiên kiếp phi thăng lần nãy, cũng không dễ vượt qua đâu!”

Nửa tháng sau, Bạch Quang mới biết Diệp Viễn nói không dễ vượt qua là ý gì, hắn vậy mà còn muốn đem theo Nhậm Đông, Tiêu Như Yên, Lục Nhi cùng nhau độ kiếp!

Ba người bọn họ đều không có tư cách độ kiếp, mang theo ba người họ cùng nhau độ kiếp, thiên kiếp này so với kiếp phi thăng thông thường mạnh hơn rất nhiều!

Độ khó này, là tăng vọt theo cấp số nhân!

Lại cộng thêm Bạch Quang, uy lực

của thiên kiếp này, đu đế huy thiên diệt địa!

“Đại ca, huynh đang nói đùa đúng không? Đây… đây chính là việc cực kỳ nguy hiểm!” Bạch Quang nuốt nước miếng nói.

Cho dù hắn có phách lối thế nào đi chăng nữa, cũng cảm thấy Diệp Viễn làm như vậy là quá mức càn rỡ!

Phi thăng kiếp và thiên kiếp đột phá cảnh giới là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau!

Luận uy lực, uy lực của phi thăng kiếp càng cao hơn một bậc!

Thất Hải chậm chạp không dám bước ra bước này, cũng là bởi vì hắn không dám đối mặt với phi thăng kiếp.

Từ cổ chí kim, võ giả bỏ mạng ở phi thăng kiếp đếm không kể hết.

Đương nhiên, dựa vào thực lực của Diệp Viễn, muốn vượt qua phi thăng kiếp này cũng không phải là việc gì khó khăn.

Nhưng mà nếu như mang theo thêm ba người này, vậy thì hoàn toàn khác rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK